Lời nói đầu.
Tôi viết xong đoản
văn du kư này vào lúc Âu-châu của chúng tôi c̣n an b́nh, chưa bị cơn
dịch Corona tấn công mạnh mẽ như bây giờ. Thế nên tôi đă may mắn được
ngồi viết hết về chuyến đi này.
Dù rằng lúc ấy các
tin tức về dịch bệnh này ở China vẫn loan truyền cho toàn thế-giới biết,
nhưng có lẽ mọi người đều thờ ơ, nghỉ rằng chỉ xảy ra ở Wuhan chứ không
thể xảy ra trên đất nước ḿnh.
Tôi cũng không khác
ǵ số đông ấy. Nhưng từ từ cơn dịch bùng phát mạnh mẽ, khiến toàn thế
giới bắt đầu cấm vận và cấm túc, th́ mọi người mới vỡ lẽ ra rằng :
Con virus bé nhỏ
hơn cả đầu kim này, lại có sức mạnh kinh hồn, nó đă thay đổi toàn diện
cuộc sống của thế giới con người, cũng như nhân sinh quan của họ.
Tôi cũng như các
bạn, mỗi ngày c̣n khoẻ, c̣n sống để thở, đều trân quư từng ngày và
thương cho tất cả nạn nhân trên thế giới, đang oằn oại trong cơn thập tử
nhất sanh, đánh nhau với con virus mới mẽ này.
Cầu mong ác mộng
này qua mau.
o0o
PHẦN III
Huyện Nuwakot –
Sáng sớm hôm sau,
chúng tôi lại khăn gói dọn đi Nuwakot, ở trọ The Famous Farm hai ngày,
chúng tôi vui thích lắm.
Đây là huyện có
nhiều lính trấn đóng nhất, tên Nuwakot có nghiă là chín pháo đài chống
giặc. Năm 1996 đảng cộng sản thân Mao ở Nepal lật đổ ngai vàng, lấy tôn
chỉ “nông thôn bao vây thành thị”trong ṿng 10 năm. Đến khi tàn cuộc
chiến, huyện này là thành tŕ của quân lính đề pḥng giặc Tàu không tràn
sang Nepal. Những quân lính này đa số là dân Gorkha, nổi tiếng thế giới
về tính gan ĺ, hăng máu đến tàn nhẫn, mà nước Anh có một binh đoàn.
Cũng như tại nhiều
quốc gia, Nepal đă băi bỏ chế độ quân dịch tốn ngân quỹ vô ích, quân đội
hiện nay không c̣n chủ ở số lượng quân lính, mà là ở mức độ kỹ thuật tác
chiến hiện đại với máy móc. Quân số Nepal chỉ c̣n rất ít, dùng cho việc
bảo vệ biên giới, cho dù chỉ mang tính h́nh thức và cho việc tuần tra
trong các lâm viên quốc gia, bắt kẻ săn thú cấm, hoặc lâm tặc cưa gỗ
trộm. C̣n cảnh sát th́ ngoài đường có nhiều bảng khẩu hiệu “cảnh sát,
bạn ta”, nhưng thực tế chỉ thấy cảnh sát công lộ chỉ đường nơi ngă tư để
giải quyết giao thông bị tắc nghẽn mà thôi.
Bây giờ chúng tôi
đến đây nơi thôn dă an lành, của vườn cây thiên nhiênnàyđể ngơi nghĩ, và
chuẩn bị cho chuyến đi bộ dài và leo dốc quan trọng, vào các ngày sắp
tới.
Qua mấy đồinúi, đến
nhà trọ Famous Farm House thật đẹp và romantiek.
Tường nhà sơn màu
nâu cam của đất núi, và các cửa gổ đều màu đen, thật đẹp.
Đẹp nhất là các
chùm hoa đỏ sậm, mọc thả rơi từ balcon hay mái nhà xuống, thật tuyệt
vời. Đó là loại hoa của Ấn nên không cần nước nhiều và tươi lâu. Kiến
trúc nhà rấtđẹp và khá tiện nghi, chỉ bị các cửa nẽo, pḥng tắm và
toilet quábé nhỏ. Cửa ra vào pḥng là loại kiểu lá sách xưa, như chui
vào chuồng chim và có ổ khoá rời bất tiện, nên ít ai khoá pḥng, trừ khi
đi suốt ngày.
Nhưng mổi pḥng
trên gác đều có balcon thật đẹp nh́n xuống khu vườn xanh mướt, làm tôi
nhớ đến film Romeo và Juliet lúc chàng Romeo si t́nh ngóng cổ chờ nàng
Juliet xuất hiện ở balcon. Tôi nhắc các bạn về film này, họ đồng ư ngay.
Theo từng bậc thang
của đồi, họ trồng đầy rau và nuôi gà để cung cấp các buổi ăn cho khách.
Thơ mộng nhất là
các bàn ăn dưới tàng cây to, thật đẹp. Nên các bạn H. L. cứ ngày 3 buổi
ăn ngồi ngoài trời dù sáng và tối th́ bị lạnh cóng, phải mặt áo khoác
dầy, và trưa được nắng đẹp ai cũng thích ra ngồi phơi nắng. Nhưng khi
nóng quá, tôi bắt đầu bị cảm nóng và lạnh, v́ phải ăn ngoài trời.
Để chuẩn bị cho
cuộc hành tŕnh đi bộ dài ấy, Brenda và 2 ông guid địa phương dắt đi núi
trước một ṿng thăm quê, xem ngôi chùa Nepal cổ và to lớn nhất ở đây.
Chiều về hai đứa tôi phụ giúp chút ít với nhóm bếp của nhà trọ, v́ họ
yêu cầu nếu ai t́nh nguyện th́ ok. . Họ có ít nhân lực, mà lại nấu trong
căn bếp nhỏ bé và cố gắng nấu rất nhiều món ngon, tinh khiết vô cùng,
khiến hai ngày ở đấy chúng tôi rất hạnh phúc. Sau đó tour đi Pokhara.
Huyện Pokhara.
Pokhara cách
Kathmandu 180 km. về phía tây, và có độ cao là 1000 m. , thuộc quốc lộ
H4, theo con sông Trisuli, nằm sát rặng Annapurna và phía tây nam của
dăy Hy-mă-lạp-sơn.
Nơi đây là thành
phố lớn thứ nh́ sau Kathmandu vàrất trù phú, sạch và đẹp hơn, nên du
khách đến rất đông. Có nhiều restaurant ngon và hotel lớn rộng, sang,
chứa cả ngàn khách. Ở đây ai cũng tha hồ ăn buffet nhưng không ngon bằng
các nơi nhỏ tự nấu, tuy nhiên khách trọ được ở căn pḥng rộng, đẹp và
tiện nghi, th́ ai cũng sung sướng cả.
Chúng tôi đi ăn
chung rất vui, nhưng cũng hơi phiền v́ mất tự do chọn tiệm ăn, v́ phải
ăn nơi nào nhiều người thích, và lôi kéo chờ nhau hoài mất giờ, trong khi
ḿnh phải dành th́ giờ xem phố và mua sắm món cần dùng. V́ ai cũng đem
áo len và khăn quàng ấm, nhưng cũng không đủ với cái lạnh của núi vào
mùa này, nên thấy mấy bà trong tour đi mua thêm áo jacket và khăn quàng
len lông trâu jak, tôi cũng rập ŕnh đ̣i mua.
Ở đây chủ tiệm chào
hàng lịch sự hơn V. N. nhiều, họ không lôi kéo khách, nhưng dĩ nhiên
cũng nói thách giá cao, cô guid bảo phải trả giá. Hàng bán quá nhiều đồ
thể thao giả hiệu
nhưThe North Face
hay Mamot. Cũng như các áo len Casmere từ anh Trung-quốc thu mua len của
Nepal rồi đem về dệt pha đủ thứ sợi vào đấy. Do đó khó t́m được loại
đúng và tốt như mấy mươi năm trước, người biết rỏ th́ sẽ không bị mua
lầm.
Phố có đủ các dịch
vụ cần thiết cho du khách, nhất là nơi đổi tiền quốc tế đáng tin cậy.
Bấy giờ chúng tôi tha hồ đổi tiền hay rút tiền từ các nơi công cộng, v́
các làng nhỏ mà chúng tôi đă đi qua, không có dịch vụ này.
Lúc nào phố cũng
nhộn nhịp, rộn rămăi đến tận khuya. Hàng quán và tiệmtùng chạy dọc bên
bờ hữu ngạn của hồ Phewa, rất rộng và thơ mộng. Buổi sáng và chiều rất
nhiều người đi hóng mát, ngắm cảnh rất đẹp. Các tiệm, nhà hàng dài qua
mấy con đường rộng và buổi tối sáng rực đèn, du khách đi nuồm nuộp, nói
cười vui vẻ. Hay nhất là có các ông bán chuối bằng xe đạp, chúng tôi đă
t́m mua được năi chuối Cao, bé xíu và ngon. C̣n chuối Sứ hơi khó t́m v́
Nepal chỉ trồng chuối Già, lọai ḿnh thường thấy ngoài này. Ở đây chúng
tôi chỉ ăn được chuối, măng cầu na, bưởi và ổi khá ngon mà thôi.
- Chuyến hành tŕnh
đi bộ đến làng Astam.
Bắt đầu ngày quan
trọng nhất. Tất cả mọi hành lư của nhóm, đều gởi lại hotel Barahi ở
Pokhara, mỗi người chỉ đem ít quần áo và vật dụng cần thiết cho một ngày
về làng Astam thôi. Ai ham đem nhiều th́ ráng mà đeo nặng, c̣n tôi đem
rất ít, v́ anh nhà đeo giùm các thứ khác rồi.
Sáng hôm sau chúng
tôi phải dậy sớm, 6g. 30 ăn nhanh rồi lên xe chở qua hết phố đến khu núi
xa, thả khách xuống, tài xế quay xe về là nhóm bắt đầu len lỏi vào xóm
làng, đi theo đường tráng nhựa rộng, có bản đồ chỉ dẩn. Nhưng hai ông
guid Nepal rất nhanh nhẹn, vừa đi vừa pha tṛ và hát rất vui.
Núi tuyết
Fishtall và Annapurna cao 6.444m, về phía nam
cao 7.219 m. và dăy
Everest nằm phía sau dăy Annapurna.
Chúng tôi phải đi
bộ suốt hơn 3giờ để đến hotel Adhikari của làng Astam ở vùng hẻo lánh
bên cạnh Pokhara. Ở đó một đêm rồi sẽ đi bộ quay trở về Pokhara nghỉ
ngơi. Vùng núi này do ḍng tộc người Ấn-độ, có từ thế kỷ thứ bẩy đếnđây
lập nghiệp. Từ 300 năm trước họ đă lập nên làng Astam ngập đầy nắng ấm
tươi đẹp này.
Trước khi đi Nepal
tôi lo sợ leo núi cao sẽ bị ngộp thở. Bây giờ đến Nepal rồi, tôi đă yên
tâm, v́ chúng tôi không lên cao hơn 1600m. Đi bộ xa Brenda đă mướn giùm
tôi một cây gậy hỗ trợ đi bộ. C̣n Nikki hơi béo cũng lo lắm, nhưng có
con gái Saskia theo giúp bố, anh yên tâm. Riêng anh nhà tôi bây giờ cũng
không khoẻ leo như xưa, nhưng không than thở ǵ hết. Nghĩa là trong nhóm
chỉ có tôilàđứa chết nhát nên lo âu nhất, khiến ai cũng săn sóc, nhất là
anh guid Nepal theo dắt, lúc leo các con dốc cao, v́ ai cũng mệt lắm.
Năm rồi đi Costa
Rica, chúng tôi đi bộ, leo núi, vào rừng u minh x́nh lầy suốt mấy giờ
trong đó, cũng hơi quen rồi. Nhưng lần này đi bộ lâu như vậy trong cái
lạnh cóng buổi sáng, rồi trưa nóng đến cháyđầu nếu không đội mủ th́ rất
dễ bị cảm. Cứ đi 20' th́ ngừng nghĩ mệt, ngắm cảnh núi rừng từ trên dốc
nh́n xuống, thật đẹp. Đường rất rộng cho xe taxi chở khách lên, xuống.
Nhưng cả bọn không thuê taxi v́ phải đi bộ mới thú vị, nhất là xem c̣n
sức khoẻ không.
Đi bộ măi miết suốt
hai giờ, khi thấy nắng ấm rất thích, nhưng khi đến phía núi không có mặt
trời th́ bị lạnh và v́ gió núi nữa. Cứ thế, nóng và lạnh làm ai cũng
mệt, tôi lại cứ bỏ khăn và áo
khoác ra, rồi khi lạnh th́ lại mặc vào, cứ như khỉ làm xiếc.
Măi sau mới đến tấm
bảng chỉ tên hotel Annapurna Eco Lodge th́ cả đám mừng hết lớn, reo ḥ
sung sướng. Nơi đó có bệ đá rộng cho du khách nghỉ mệt, chụp ảnh lưu
niệm.
Hàng
trước (trái qua phải). Niki, . Rob. , Ans.
Hàng sau :. Wim. ,
Brenda, chúng tôi, Ger. và Sas.
Nhưng mừng chưa đến
vài phút, th́ nghe nói c̣n đi dốc cao này 40 phút nữa mới thật sự đến
đích. !
Eo ơi ! phải đi
nữa, lếch thếch mệt nhoài, nhờ có cây gậy đi bộ này giúp cho tôivà bà
Ans. đi giỏi như mọi người. Con đường làng quê đất đỏ mù mịt, dân chúng
nghèo, nhà cửa bằng mọi thứ có thể che được y như nhà quê nghèo V. N. .
Khi gặp du khách, dân làng rất vui vẽ chào”namaste, ” (chào ông bà) nên
ḿnh thấy thân mến và chào theo.
Đến đồi của hotel
Eco này cao 1. 600m và khá gần để nh́n ra rặng Annapurna tuyết phủ, cao
đến 6. 444 m. nên lạnh suốt ngày đêm, phải mặc áo dầy sụ như đa số dân ở
đây mặc. Chỉ có buổi trưa nắng ấm mấy bà mặc áo mỏng, ra sân cỏ phơi
nắng. . Các pḥng rất rộng tiện nghi tuy đơn sơ, nhờ các vách bằng
kiếng, nh́n ra dăy núi Annapurma thật hùng vĩ với đỉnh núi cao nhọn
trắng xoá, huy hoàng đẹp vô cùng.
Hơn 2g. trưa chúng
tôi mới được mời ăn, sau cuộc hành tŕnh dài mỏi mệt nên, ai cũng mừng
khi được ăn bát ḿ nóng với rau củ. Ḿ cọng to như loại udon của Nhật,
nấu chung với rau củ, nước soep bột hơi đặc sánh, làm anh nhà chê không
chịu ăn. Ở đây buổi ăn kém hơn các hotel khác, th́ phảitheo hoàn cảnh.
Vă lại phải hiểu vùng quê nghèo, đất cày lên sỏi đá lấy ǵ ăn sang và
đầy đủ cho khách? Nên tôi chia nữa bát ḿ cho Rob. , anh chàng mừng lắm.
Tôi bảo với anh nhà tôi là ḿ này họ tự làm lấy, nên ngon tươi hơn ḿ Nhật
mà ḿnh ăn ở H. L. . Vả lại không ăn th́ họ không có món khác, phải nhịn
đến chiều mới có dinner. Nghe vậy anh giật ḿnh ăn hết nữa bát ḿ của
anh, để cầm cự đến buổi cơm tối.
Ở đây đi loanh
quanh xuống vườn, theo từng bậc núi họ trồng rau củ rất tươi tốt. Kiến
trúc nhà khách trọ kiểu model đẹp và sạch, nhưng trời lạnh quá khiến ai
cũng thấy bớt vui. Ăn xong chỉ nghỉ ngơi một chút, cả nhóm lại đi bộ xem
vùng chung quanh nữa. Chúng tôi đi xem các ruộng lúa họ gặt xong từ hai
tháng trước, nay khô cằn trơ góc rạ, làm tôi nhớ bốn thập niên trước lúc
c̣n ở quê nhà, ruộng đồng cũng giống nơi này thôi. Ḷng bùi ngùi thương
dân Nepal cũng dùng trâu cày với sức người, trong khi đa số nước trên
thế giới đang tiến bộ dùng máy cày ruộng rồi.
Hăy hỏi chính quyền
tham nhũng của Nepal th́ hiểu, chuyện này có lạ ǵ với các quốc gia chậm
tiến đâu.
Buổi chiều mới gần
5g. mà trời tối rất nhanh, và lạnh vô cùng. Chung quanh sân cỏ hotel là
các cây cảnh, hoa đẹp và nhất là 3 cây bưởi đang quằn mấy trái chín to,
vàng tươi thấy thèm. Tôi muốn mua bưởi ấy, họ bán 300rs / quả. Thấy có
người mua anh hotel có vẻ mừng, c̣n ḿnh cũng mừng v́ ở xứ khỉ ho c̣ gáy
này kiếm đâu ra trái cây ăn đây?
Thế là cả nhóm ăn
trưa xong, lại được ăn bưởi nên thích lắm. Trái này ngon ngọt hơn trái
trước tôi mua ở phố Pokhara nhiều, nhờở đây có nhiều nắng, nên ai cũng
vui thích lắm. Mời guid Nepal, họ luôn luôn từ chối, mà ngay đến cô
Brenda cũng ngại, không nhận nữa, sau này thân mật hơn, cô mới chịu
nhận.
Chiều có lớp dạy
Yoga của một bà Ấn rất đẹp đến dạy, ai muốn học trả phí khoảng không
nhỏ. Bà rất khoẻ, chỉ ôm tôi thật chặt để bày tỏ t́nh thân mến, mà tôi
cũng muốn nghẹt thở luôn.
Buổi ăn tối nhờ
trời lạnh quá nên mọi người đều vào pḥng ăn có ḷ sưởi cũi ấm áp, nếu
không lạnh quá th́ họ đă thích ngồi ngoài sân, như lúc ở Famous Farm th́
tôi sẽ chết mất.
Khi chúng tôi đói
meo ra, bàn ăn mới có đầy đủ, v́ chỉ có một bà nấu bếp thôi. Mỗi người
nhậnmột đĩa cơm basmati (gạo Ấn) rất khô, như cơm Dal bhat b́nh dân
nhưng vẫn ngon, v́ phẩm chất hoàn toàn thiên nhiên, và bếp nấu truyền
thống không dùng bột ngọt và đường như các nước Á châu khác. Suốt các
buổi ăn ở Atam chỉ có toàn rau, củ không hề có thịt cá ǵ cả. Nên cũng
tốt, v́ nhờ khan hiếm thú vật, mà ai cũng tu tiên hết.
H́nh buổi b́nh minh
trên daỹ núi Annapurna,
Ăn uống no nê xong,
luôn luôn các bạn ngồi lại nói chuyện vui đùa, chơi đố trinh thám rất
sôi nổi. Chỉ tiếc là chúng tôi không thích về trinh thám mệt óc, chỉ
thích đi nghỉ sớm, và nằm đọc sách.
Khi ấy ai cũng
thích ra nh́n bầu trời đen v́ thấy trái đất thật gần, hàng ngàn v́ sao
lấp lánh đẹp tuyệt vời. Chỉ v́ lạnh quá mà không ai đứng lâu hơn vài
phút.
Tối đó Brenda dặn,
sáng ngày mai cô sẽ gọi mọi người thức dậy sớm lúc 6g. nếu cô thấy hiện
tượng núi Anna. đẹp tuyệt như trong các sách nói. Nếu không có hiện
tượng đó th́ thôi, cứ ngủ tiếp để c̣n có sức đi bộ trở về nữa.
Hiện tượng của
thiên nhiên ở đây khá gần núi Annapurma cao trên 7000 m. này rất hiếm
khi xảy ra. Do đó cả bọn ngủ thẳng cẳng tới sáng. Có lẽ chỉ có chàng nhà
tôi là ngủ mà cứ thấp thỏm, v́ mong chờ được gọi dậy xem điều kỳ diệu
ấy.
Trong apps
PeakLens cho biết độ cao của các núi,
nằm trong dăy Annapurna. Dăy
Hymalaya nằm phía sau.
Sáng hôm sau chúng
tôi lại khăn gói ra đi sớm. Chờ hotel dọn ăn sáng với bánh bột chiên
(pannen koek) họ không có bột ḿ trắng mà chỉ có bột lúa đại-mạch, từ
bông gerst đập nát ra làm bằng tay, rất cực nhọc. Bánh này họ đổ khá
dầy, ăn với mật ong.
C̣n caffe cũng là
xa xí, . nên ngày mới đến chỉ có trà xă mà họ gọi là trà lá chanh, tôi
ngửi hôi xă không quen uống, nhưng rồi cũng phải uống.
Họ không có yaourt
buổi sáng cho các vị H. L. , như các hotel khác, v́ phải nuôi ḅ hay
trâu để vắt sửa là khó khăn lắm, rồi lại làm thành sửa chua là cả một
công tŕnh, chứ không dễ dàng như ở xứ tràn đầy ḅ sửa Âu- châu này.
Nhưng với các hotel núi khác th́ luôn luôn họ phải cố gắng, để có các
món này cho các vị khách Tây. Khổ ơi là khổ cho dân làm hotel ở xứ núi
nghèo.
Nhưng sáng hôm nay
là buổi ăn cuối, họ cố gắng cho uống caffe có sửa tươi (trâu hay dê nuôi
dưới vườn) và nấu nóng đàng hoàng lắm. Ông chủ hotel trẻ hôm qua kém
vui, có phải v́ ế khách hay không? Nhưng sáng nay ông ta cũng ráng nặn ra
nụ cười để cám ơn nhóm tour ghé đến với bao nhiêu là gian nan. . Có lẽ
ông ta phải cám ơn anh Nik. này, v́ đă phải cố gắng ăn bánh pannen koek
nóng hổi của ông, khimà anh chỉ quen ăn đồ nguội vào buổi sáng. Cũng
giống như anh nhà tôi hôm qua, phải cố gắng ăn nữa chén ḿ udon, nhưng
lạinấu đặt sệt bột mà anh ghét.
Ở đây tôi bịcảm ho,
uống thuốc cảm cũng không hết. Khi hỏi bà dạy Yoga gừng tươi để nấu trà
uống. Bà bèn dắt đến kho chứa một bao to gừng thiên nhiên (bio.) Mừng
quá tôi xin một củ nhỏ, đưa cho bếp nấu kèm thêm 100 rs. , bà bếp vui vẻ
xắt gừng nấu ngay. Nhờ hai ly trà gừng thật đậm, cay xé lưỡi mà tôi bớt
bịnh rơ ràng. Mừng quá.
Bây giờ các "
thiền sư" xuống núi, lúc đi về này th́ guid Nepal dắt đi theo con đường
làng nhỏ hẹp, quanh co theo triền núi, khác hơn đường rộng lớn của lúc
đi.
Con đường này gần
hơn nhưng khá nguy hiểm, v́ leo trèo theo triền đá và phải cẩn thận, nếu
bị trợt chân có thể bay xuống vực như chơi. Ai cứu kịp ở xứ đèo heo hút
gió này?
V́ thế, chúng tôi
chậm rải đi len lơi quanh co theo các triền dốc, và xem chừng giúp lẫn
nhau. Nhờ có hai ông guid và Brenda coi sóc, nên cả bọn đều đi b́nh yên
hết. Brenda cũng bị stress v́ nghề này, rất hồi hộp là những lúc đi leo
núi này.
Khi gặp dân địa
phương, họ và ḿnh cùng chào nhau"namaste", rôm ră, vui vui. Nh́n họ đi núi thoăn thoắt mà
thèm.
Vùng núi nghèo, khô
thiếu nước mà trẻ con đi học mặc đồng phục sạch sẽ, cũng đáng khen vô
cùng. Trường cấp 2 con gái mặc váy xanh áo trắng, con trai áo sơmi trắng
quần xanh y hệt các nước Á châu khác.
Đi đến gần trưa
mới đến con đường xóm nhỏ mà hôm qua chia tay với tài xế tour, và nh́n
ra thấy anh ta đang đứng tươi cười chờ đón.
Ai cũng vui v́ vừa
xong chuyến đi bộ cực nhọc, giờ được lên xe sướng vô cùng.
Chỉ nửa giờ sau về
đến phố Pokhara nơi hotel sang trọng,
sạch sẽ cho tha hồ ăn, ngủ, nên ai cũng mừng. Nhân viên hotel đón tiếp
tour trở lại rất dễ thương. Bây giờ ăn buffet sáng có hơn 25 món, quá
nhiều món quốc tế như sáng có bánh ḿ thịt nguội và caffe cùng yaout với
các loại mứt. Buổi tối ăn buffet có hơn 30 món quá đầy đủ, nhưng phải
nói buffet ở hotel nấu cho trên 100 người ăn, th́ không thể nào ngon như
các vùng núi đă đi qua.
Đă đi hơn một
tuần, tôi thấy mỗi ngày mỗi thú vị và hân hoan chờ nơi mới sẽ đến.
Xem
PHẦN 4
Lê Thị Thanh Tâm
7/2020
|