Nh́n biển nổi một chiều đông giá lạnh
Em đi rồi như cánh buồm vươn cánh
Ra khơi
Bến bờ này chỉ c̣n lại ḿnh tôi
Đôi mắt ướt và cánh tay vẫy gọi
Tiễn đưa
Đôi chân em sẽ tung cánh trong mưa
Giữa băo giông ngă nghiêng đời khắc nghiệt
Em đứng vững như trái ḷng gắn thép
Hiên ngang những lối một ḿnh
Ta ngồi lại từ buổi sớm b́nh minh
Và ánh nắng hoàng hôn chiều buông tỏa
Màn đêm khép, kéo ta về vây bủa
Nhuộm tím cơi ḷng
Một buổi chiều yên lặng nhớ mong