|
|
|
VANG MĂI BÊN TÔI
NHỮNG TIẾNG CƯỜI
-
Lê
THỊ
HOÀI
NIỆM
-
|
|
 |
|
Từ buổi đi Orlando tham dự
“Đại hội Ninh Ḥa -Dục Mỹ”.
Kỳ 1:
Khi tôi vào hăng máy
bay để mua vé, là tôi đă có quyết định hẳn ḥi, dù hơi chậm, bởi nghe theo
lời "dụ dỗ" chí t́nh chí lư của người bạn tại Orlando. Thật ra, thông báo
Đại hội Ninh Ḥa-Dục Mỹ được anh Nguyễn Văn Thành, trưởng ban Tổ chức gửi
đến từ lâu, nhưng tôi chỉ cười khi gặp nhau anh hỏi: đi tham dự sao không
chịu trả lời cho biết?
Tôi không dự định đi
lúc ban đầu. V́ NH-DM đâu phải quê hương của tôi dù sinh quán hay trú
quán. Tôi chỉ đến đó làm nghề gơ đầu trẻ chưa trọn một năm. Những chiếc xe
đ̣ cà rịch cà tang chở đủ loại khách từ Nha Trang-Ninh Ḥa , hằng ngày vẫn
ưu tiên dành cho cô giáo một chỗ ngồi ngay ghế trước, dù cô giáo chỉ phải
trả …nửa tiền. Phố Ninh Ḥa tôi chỉ có dịp ghé ngang, mấy tiệm nem nổi
tiếng bên kia cầu sông Dinh, tôi cũng không là khách hàng thường xuyên của
họ. Nhưng tiệm “chè chuối…ngon ơi là ngon” trên con đường làng, lối về
trường T/H Phong Ấp vẫn dành một chỗ thường xuyên cho cô giáo, có bữa thêm
mấy cô chú học tṛ nhỏ theo cùng, thỉnh thoảng có vài chiếc Honda đèo theo
những người Lính, những người sẽ…trả tiền cho những bữa ăn dù nhiều hay ít
cho cả đám người có mặt.
Mới đây, có một lần
tôi đi ngang con đường cũ, nhưng không c̣n thấy cái quán Cà-phê mang độc
nhất một tên: Cà-phê HẠ!
Hồi đó không hiểu sao
tôi thương tên Hạ vô cùng. Cái tên nghe sao hiền ḥa, dù có phảng phất
cảnh chia ly của lứa tuổi học tṛ, lại có vẻ nhún nhường nhưng chắc là
không hèn yếu. Dù chưa bao giờ bước chân qua khỏi ngưỡng cửa của quán cà
phê, nhưng những thân t́nh từ những người Lính, những khi họ từ Dục Mỹ
xuống, vào đó ngồi chờ chiếc xe đ̣ đỗ xịch bên đường cho một người bước
xuống. Từ đó, quán cà phê như có sợi dây ràng buộc ǵ đó đến trong tôi.
Tôi thương Ninh Ḥa qua những h́nh ảnh đó, cũng như căn nhà của “ông Nội”,
Cha chồng của cô tôi, "ông Thầy Ba", nơi có khu vườn rất rộng với rất
nhiều cây cảnh lẫn cây ăn trái, nhưng tôi thích nhất cây hoa Ngọc Lan có
tàn rộng bằng căn nhà ngói đúc, lúc nào hoa cũng nở trắng cây, mùi thơm
ngát mũi, mà thỉnh thoảng tôi vẫn hái để ép vào trang vở cho thơm mỗi khi
phải vào đó trú ngụ qua đêm, nếu buổi tan trường về muộn, không c̣n xe trở
lại thành phố Nha Trang....
Hai vợ chồng người
bạn đón tôi ở phi trường Orlando vào lúc chạng vạng của một ngày tháng
sáu, và đem về nhà cho …ở nhờ mấy hôm, dù không có chút dây mơ rễ má ǵ
với Ninh Ḥa -Dục Mỹ. Bạn cười và bảo với tôi như thế, nhưng bạn quá sốt
sắng với các anh chị em ở xa về. Lư do đơn giản v́ chúng tôi sinh hoạt với
nhau trên cùng một trang mạng ảo: hội VNTD, người đẹp của Đà Lạt thuở nào:
Tuyết Nga.
Sự xuất hiện hơi trễ
của chúng tôi ở nhà anh chị Vinh Hồ-Thủy Tiên, có làm cho một số thực
khách thân hữu ngạc nhiên(?) Tuyết Nga th́ mọi người cũng đă biết, nhưng
tôi th́, cứ cho như ḿnh có chút văn chương chữ nghĩa trao đổi với nhau
trên diễn đàn, nên từ lâu “văn kỳ thanh, bất kiến kỳ h́nh”, hôm nay
là....mạng thật chứ không c̣n ảo nữa.
“Sao đến dự đại hội
mà không báo cho ai biết hết, đến một cách đột ngột..?” Một câu hỏi rất
thông thường từ những anh chị em trong ban tổ chức lẫn gia chủ- một người
mà từ lâu tôi vẫn nhận: Người bà con, có một chút giao t́nh từ những ngày
xa lắm ở Nha Trang, anh vinh Hồ là em họ của Chồng cô Bảy tôi, mỗi lần vào
Nha Trang thi cử đều trú ngụ nhà Cô, chúng tôi có lần gặp và quen biết.

Tố Anh, Lê Thị Hoài Niệm (Lê Phan
Tuyết), Tuyết Nga,
Yến (phu nhân Song Hồ)
tại tư
gia anh chị Vinh Hồ.

MC Cung
Đàn (NXV) phát biểu

Dương Công Thi, Phan Tiên Thành,
Nguyễn Đích, Thanh Sơn, Phạm Hữu Hùng,
Ngô Đ́nh Thành, NV Thành.
Đứng sau: Vinh Hồ (cầm Micro)
Đến đột ngột mới vui!
nhất là anh bạn NXV, một “ nhân tài xuất chúng” của xứ Vạn Ninh dưới mắt
của tôi, cứ thắc mắc: sao nói không đi mà lại đi? Ừ th́ nói làm chi! dù
trước đó tôi vẫn hay đùa để "dụ" anh đi sang Mỹ:
"Ước ǵ có chuyến đ̣ ngang, Để người bên...Úc chèo sang bên này?"
Và dù rằng chúng tôi
vẫn thường xuyên trao đổi thơ văn, c̣n nhờ "Sư phụ" hướng dẫn cho cách làm
thơ đường, thơ mật ǵ mà không ngọt tí nào, khó dàn mây, nhiều khi phải
suy nghĩ thật lâu để t́m lời đối cho chỉnh, không như thơ thẩn thông
thường, muốn viết xuống là ra chữ, c̣n hay-dở lại là chuyện khác.
Không trả lời bởi tôi
rất ngại khi tên ḿnh được viết lên đâu đó cho nhiều người đọc thấy. Dù
biết rằng với những người ở xa xôi về tham dự, ban tổ chức có ưu ái…rao
lên cho mọi người cùng biết, để, biết đâu kêu gọi thêm được một số bà con,
bằng hữu, v́ thấy có người quen, ham vui mà đến gặp. Nhưng tôi chẳng có
mấy người quen ở xứ Ninh Ḥa này, ngoại trừ chị Phan Kiều Oanh, mà chúng
tôi đă liên lạc rồi.
Buổi tiệc nhà anh chị
Vinh Hồ đông vui quá, có đủ đàn ca tân nhạc, vọng cổ bài cḥi, mỗi người
một nét hay riêng. Với tài …anh-xi(MC) duyên dáng, có khi hơi trịnh trọng
của Vinh Hồ, mọi người phải.....xướng tên và có khi phải nêu thành tích!
Một bàn tiệc với công khó của chủ nhà, chị Thủy Tiên đă phải nghỉ
cả...tuần lễ để chuẩn bị cho một đêm vui, đủ biết công phu và ngon lành
tới cỡ nào, thêm món gỏi của Tuyết Nga, làm đặc biệt dành cho NXV thưởng
thức (nhưng chúng tôi vẫn ăn ké như thường), một lối giới thiệu độc đáo về
tài nghệ nấu ăn.

Cô Hà, Phi-Ṛm, Người Xứ Vạn (Cung
Đàn), Thầy Lê Văn Ngô

Lắng nghe tiết mục ngâm thơ: Giỏi, Nguyên
Chất, Cô Hà, Phi Ṛm
Anh Cung Đàn, một
“nghệ danh” của NXV, lại trổ tài đánh đàn cho bà con cất giọng hát, từ
Thanh Sơn đến Phi Ṛm, anh Đích,…..v…v.., nhưng chính anh lại được mọi
người “yêu cầu” nhiều nhất, người đâu mà hát vọng cổ y hệt danh ca...Út
Trà Ôn, nếu so sánh chàng Ngô trưởng Tiến, với người em Đ́nh Thành là Minh
Phụng với Thanh Tuấn.

Vinh Hồ, Ngô Đ́nh Thành đang hát, và Thu Tuyết

Người Xứ Vạn (Cung Đàn), Tuyết Nga
Đêm càng khuya, tiếng
đàn càng réo rắt, khiến một người, nghe nói từ lâu nay mang một nỗi buồn
khó khuây, vậy mà cũng vui vẻ cất lên giọng hát, một làn hơi truyền cảm,
thiết tha: anh Đỗ Xuân Hùng. Và bạn Tuyết Nga cười vui v́ được Cung Đàn
hát tặng bản nhạc Đà Lạt sương mờ, chỉ có người trong cuộc mới “thấm thía”
đuợc lời nhạc lời thơ mà say mê, thích thú. Nghệ sĩ Cung
Đàn sâu sắc đến
thế là cùng! Lại những cánh hoa …ny lông nhà anh chị Vinh Hồ được những
khán giả đem lên tặng cho người tŕnh diễn. Cười vui quên mệt.
Nghe thấy người ta
hát hay mà giật thót ḿnh, sợ bị nêu đích danh, mà ḿnh th́ không có tài
cán chi để “đem chuông đi đánh xứ người” một kiểu nói đùa cho những người
xa về tham dự đại hội. Nhưng ….chạy trời không khỏi nắng! biết có từ chối
th́ cũng không ra khỏi chỗ được an toàn, bèn xin phép hát chơi mục…bài
cḥi xứ nẫu!.. không ngờ lạ tai, nên được bà con vỗ tay tán thưởng, điểm
khuyến khích dành cho mầm non dzăn nghệ chưa lên mà là gốc tre già trong
đời sống.

Dương Công Thi,
Nguyễn Đích, Thanh Sơn (ca sĩ), và Phạm Hữu Hùng
Đêm vui, vui thật, có
quá nhiều tiếng cười, giọng nói góp vui, nhưng rồi cũng phải tan để ngày
hôm sau chúng tôi c̣n phải đi thăm Disneyland, dưới sự sắp xếp và hướng
dẫn của Thổ địa Tuyết Nga, và cái mục khỏi mua …vé là khoái quá chừng
chừng (?) Tuyết Nga, người bạn quí đă lo sẵn cho chúng tôi, không phải
ḿnh ên ai mà đến những sáu người. Tuyết Nga vạn tuế!!! Có lẽ cũng có công
khó của NXV (?). V́ chỉ có NXV ở tận xứ Úc xa xôi, lần đầu tiên mới đến
nơi này, nên bạn bè phải lo thật chu toàn, để người c̣n …trở lại lần nữa?
Nhờ vậy, chúng tôi được hưởng lây ân huệ không chừng.

Cung Đàn cực nhọc quá nhưng vẫn
tươi cười
bên cạnh Lê Thị Hoài Niệm
Phái đoàn có hơn chục. Có anh
chị Nguyễn Văn Thành, cháu Kim Loan, Thầy Cô Lê văn Ngô, cô Phi ṛm (mà
có thấy ṛm ǵ lắm đâu), anh chị Nguyên Chất (?). Cái mục này khỏi phải lên
khuôn đỡ kéo dài …kư sự. Nhưng đi chưa trọn nửa trưa th́ quí Thầy Cô, anh
chị đă ra về, để buổi chiều c̣n dự buổi họp bầu hội trưởng cho NH-DM, bỏ
ba chúng tôi…bơ vơ ở lại đi xem show, mà quí anh chị sau đó, có cả anh Văn
Hùng Đốc, đă đề 4 câu thơ: một người đi với hai
người!.... (và mấy hôm sau đó, thi sĩ Vinh Hồ c̣n kiêm luôn
…nhạc sĩ, đă phổ bốn câu thơ thành bài nhạc, hát thật hay trong đêm hội
ngộ do anh chị Song Hồ khoản đăi tại nhà hàng Lạc Việt).

Anh Phan Tiên Thành (phu quân chị Nguyên Chất), Nguyên Chất,
Phi-Ṛm,
Cô Hà, Giỏi, Lê Thị Hoài Niệm, Tuyết Nga, Cung Đàn (NXVan),
Thầy LV Ngô.
Ngày qua nhanh và
chân cũng đă mỏi, mặc dù tiết mục cuối cùng, chúng tôi đă thoải mái ngồi
xem họ biểu diễn nhiều h́nh tượng trên nước thật tuyệt vời.
Đường về đêm se lạnh,
không biết bạn Tuyết Nga có thấm lạnh vào người tí nào không mà lái xe lạc
lối về, phải gọi điện thoại về hỏi anh Hùng, chồng chị, nguyên là sĩ quan
chiến tranh chính trị của quân lực VNCH, một người cũng rất sẵn ḷng với
tất cả bạn bè của vợ, anh ngồi một nơi mà chỉ dẫn đường đi rất rành rọt,
để chúng tôi khỏi lang thang …nửa đêm ngoài phố. Bụng đói, chân mỏi, nên
khi về đến nhà bạn, bữa cơm với canh cá nhà bạn được NXV chiếu cố tận
t́nh, khen ngon đáo để.
Khi TN đưa trả NXV về
lại nhà anh Vinh Hồ, chúng tôi đă gặp anh Văn hùng Đốc, lại một màn chuyện
văn thân t́nh. Nhưng phải …ḥ hẹn lại đêm Đại hội sẽ gặp nhau.
“Một công ba bốn
việc”. Một câu nói khi người ta muốn sắp đặt một chuyện ǵ đó cùng một lúc
cho tiện và lợi. Và tôi cũng lợi dụng để tính chuyện riêng ḿnh. Phải t́m
thăm chị Hoàng Yến và anh Tiến (LMST) khi nghe tin anh vừa vào bịnh viện
mổ tim về.
Từ Palmcoast, anh chị
Tiến đổ đường lên Orlando để tham dự đại hội, và cũng là cơ hội để gặp gỡ
những người xa chúng tôi: NXV, chàng Hai Lúa (mà chẳng Lúa chút nào).
Những tiếng cười vui
khi chúng tôi gặp nhau vào chiều hôm thứ bảy, khi anh Hùng, chồng chị
Tuyết Nga làm tài xế, đưa dùm tôi đến nơi … hẹn, để sau đó chúng tôi cùng
đi đến nơi dự đại hội. Nhưng tiếc quá, v́ đường sá trở ngại, mà anh chị
Hương, đôi bạn thân của anh chị Tiến, người quen đường biết lối đến đón
dùm chúng tôi, đă bị kẹt xe trên đường, đành lỡ dịp xem một tiết mục hấp
dẫn mở màn của chương tŕnh : bài hát Quê tôi, nói về Ninh Ḥa, lời thơ
của anh Vinh Hồ và anh LMST phổ nhạc, với mấy mươi anh chị em Ninh ḥa
tŕnh diễn mở đầu chương tŕnh đêm hội ngộ!
H́nh ảnh tại nhà anh Vinh Hồ: Đỗ Xuân Hùng
Tiếp
Kỳ 2....

Lê
Thị
Hoài
Niệm
Trở về Hội
Đồng Hương Thân hữu NH-DM Hải Ngoại
|