Người sau trước theo nhau đường âm cảnh
Lánh ĺa xa tục sự bỏ trần gian
Tiếng dương cầm sẽ ngừng ngang khúc nhạc
Năo ḷng thay tạo hóa – Cảnh sinh tàn
Ḷng ta biết bao nhiêu lời cảm tạ
Dâng lên hết! Dâng lên thiên chức cả
Với niềm tin tha thứ, rộng ḷng thương
Đă ra đời từ lúc cánh chim non
Xa ḷng mẹ chập chờn buơng cánh nhỏ
Trời sinh ta nên bang cho hơi thở
Đất nuôi ta vất vả mới thành thân
Có lẽ nào đâu! Hỡi đấng chí công
Không đ̣i lấy mà con xin dâng trả
Như vạn vật sinh linh hoa lá cỏ
Nằm tiêu khô mục ră hóa thành phân
Ơn đạo đồng con nhớ sẽ kính dâng
Ḷng cảm tạ sau cùng khi thoát tục
***
Rồi mai đây chiêng khua hồi trống giục
Ai cùng ai nhỏ lệ khóc tiễn đưa?
Tôi ngủ say nơi quan tài khép cửa
Có hai hàng nến giữa khói hương đăng
Có sư thầy điều giới đủ Ni tăng
Dưới chân Tượng đồng thanh bài tụng niệm
Ngủ đi anh!
Thiết tha lời cầu nguyện
Là của em hay người tiễn đưa tôi
Từ trên cao nào có tiếc thương người
Ḷng đất chuyển bồi hồi ngây thương tiếc
Đă qua mau hết rồi – Thời oanh liệt
Đời vô sinh trang nam tử ḥa hoa
Một ngày kia thịt da mau tan rữa
Mớ xương khô tàn rụi dưới huyệt sâu
Đời nguôi ngoai không c̣n ai nhắc nữa
Hết mượt mèm nhỏ để - Những giọt châu
Tôi nằm xuống vây quanh bờ cỏ dại
Mang đi theo chưa hết nợ nần ai
Tôi với em là Đất trời kết phần
Chuyện hợp tan Nhật nguyệt được bao lần?...