Tôi từ tinh xứ xuống miền
Tên v́ sao sáng đặng quyền trời bang
Sa cơ lạc xuống trần gian
Tưởng đi trên chuyến đ̣ ngang ngược ḍng!
Đẹp sao cô gái tiên bồng
Trên cao chẳng chịu giáng trần dạo chơi
Ngỡ ngàng ngập ngững đôi môi
Ḱa ai như đă gặp rồi phải không?
Xưa nghe quen tính phiêu bồng
Ngân hà trước tỏ, thuộc ḍng cầu ô…
Văn thơ ư sẳn bao giờ
Nay c̣n nặng nghiệp giang hồ một tay!
Thân em rời cơi nước mây
Quen chân ngày tháng chẳng hay phong trần
Gặp người xin được theo chân
Muốn xem sông biển núi đồng là bao!
Song hành đồng chuyến tiêu dao
Ba đào cũng thử non cao thấu cùng!