Trang Thơ và Truyện của Lê Ánh                |                 www.ninh-hoa.com

Bs LÊ ÁNH
Bút hiệu:
LÊ P Thọ


 
 
Quê làng Phú Thọ, Ḥn Khói, Ninh Ḥa,
Khánh Ḥa, Việt Nam
Cựu học sinh các trường Tiểu học Pháp Việt,Ninh Ḥa, Trung học Vơ Tánh
Nha Trang, Việt Nam
Tốt nghiệp Y Khoa Bác Sĩ tại Đại Học Y Khoa Sài G̣n

Làm việc tại Quân Y viện Pleiku, Bệnh viện
Nguyễn Tri Phương, Sài G̣n,

Làm việc tại Covenant Medical Center, Lubbock, Texas, Hoa Kỳ.

 

 

Hiện làm vườn tại Phoenix, Arizona, Hoa Kỳ.

 Tập ṭ viết lách dưới bút hiệu Lê Phú Thọ,
Anh Tư Ḥn Khói.

 

 

 

 

 


Đứng Trước Sự Thật
(Bệnh viện B́nh Dân, Sài G̣n (1964 - 1968)
Lê P Thọ
 

 
 

PHẦN 3:  (tiếp theo PHẦN 2) 

 

 

          Có một lần, tôi đă chứng kiến cảnh một bà bệnh nhân khóc lóc, lăn lộn trước hành lang bệnh viện đ̣i bắt đền bác sĩ cắt mất cái nhũ hoa của bà! Bà chưởi rủa, gào thét. Bệnh nhân nghĩ rằng chỉ bị ung thư vú mà phải cắt bỏ toàn bộ cái nhũ hoa. Đó chẳng phải v́ người bác sĩ phẫu thuật không nói hết những điều phải làm trong khi điều trị bệnh nhân. Sự thật nói hết ra cùng một lúc xem ra có vẻ quá “tàn nhẫn”. Bệnh nhân đang khủng hoảng tâm thần, sợ hăi v́ bệnh t́nh cần có sự an ủi về tinh thần và những lời nói nhẹ nhàng để họ có thể an tâm trong điều trị bệnh. Người dân quê rất chất phác thật thà, nghe sao hiểu vậy, nên người y sĩ phải lựa lời giải thích sao để người bệnh hiểu thấu được bệnh trạng của ḿnh và đồng ư với cách điều trị căn bệnh.

          Lại thêm một lần, cũng vào giờ trực, một nữ bệnh nhân 42 tuổi vào Pḥng cấp Cứu Ngoại chẩn xin khám bệnh v́ than Đau bụng dưới. Cô y tá trực đo huyết áp, lấy mạch, nhiệt cho bệnh nhân, đưa bệnh nhân nằm trên bàn khám. Bệnh nhân kể lể dài gịng than thở nỗi đơn chiếc phải nuôi con dại, trong khi chồng đang phải gian khổ nơi chiến trường ở phương xa. Bà cứ khăng khăng từ chối không cho khám âm đạo, không nói rơ nguyên nhân của bệnh trạng. Bà than thân trách phận, khổ sở trăm chiều, bắt tôi kiên nhẫn ngồi nghe, vừa sốt ruột nh́n thấy vài bệnh nhân đến xin cấp cứu đang chờ đợi. Tôi cố gắng giải thích cho bà hiểu biết bao bệnh cảnh trong t́nh trạng “Đau bụng dưới” để khám bệnh cho bà. Kiên nhẫn cố t́m hiểu bệnh sử của bà nhưng tôi chẳng t́m được một dấu chứng nào để biết được chẩn đoán.

          Tôi cho cô y tá trực đưa bà vào pḥng cách ly bên cạnh để cô y tá nói chuyện riêng với bà. Tôi lo giải quyết xong các trường hợp bệnh nhân cấp cứu mới vào.

          Trở lại bà bệnh trong pḥng cách ly, tôi cố gắng b́nh tĩnh kiên nhẫn thêm nữa, thuyết phục bà để t́m ra nguyên nhân đau bụng của bà. Lần này, trong pḥng riêng, bên cạnh cô y tá, bà bệnh mới đồng ư cho khám âm đạo, ngón tay khám chạm phải một vật cứng tṛn trơn, cứ xoay tṛn khi ngón tay khám chạm đến. Tôi cố lần hai ngón tay khám để đưa vật tṛn cứng ra nhưng vật tṛn cứng cứ nằm tại chỗ, xoay xoay, khi chạm phải và nằm trong cùng âm đạo. Vất vả, khó khăn lắm và mất khá nhiều thời gian, tôi mới lôi ra được một trái ping pông. Chiếc ping pông vừa được đặt trên bàn, lại lăn xuống sàn nhà, nhảy tưng…tưng…tưng…tưng…trước sự ngạc nhiên của tôi và cô y tá.

          Trong một tua trực khác của tôi, khoảng nửa đêm, một bệnh nhân nữ trẻ vào bệnh viên xin cấp cứu. Cô bệnh nhân than “đau bụng và chảy máu âm đạo”. Cùng đi theo bệnh nhân là một người đàn ông trẻ, vạm vỡ đầy sức sống. Bệnh nhân nghĩ đau bụng là vào Bệnh viện B́nh Dân được thôi!

          Cô y tá trực pḥng Ngoại chẩn đo huyết áp, lấy mạch, nhiệt cho bệnh nhân. Bệnh nhân tỉnh táo. Không sốt. Da mặt xanh xao cho thấy bệnh nhân mất khá nhiều máu. T́m hiểu bệnh sử, bệnh nhân có kinh nguyệt điều ḥa. Bệnh nhân ra máu âm đạo khoảng một tiếng đồng hồ ở nhà trước khi vào bệnh viện. Thăm khám vùng bụng không thấy dấu hiệu bụng ngoại khoa. Vùng hố chậu hai bên mềm, không đau. Kết quả xét nghiệm máu cho thấy huyết sắc tố thấp. Số đếm hồng cầu b́nh thường. Công thức bạch cầu b́nh thường. Được hỏi nguyên nhân ra máu âm đạo, bệnh nhân cho biết là tự nhiên ra máu âm đạo một tiếng đồng hồ trước khi vào viện!

          Thân h́nh nhỏ nhắn, bệnh nhân mệt nhọc, nhịp thở hơi nhanh. Máu đỏ tươi vẫn rỉ rả chảy ra từ âm đạo. Huyết áp tụt dần và mạch nhanh.

          Thăm khám âm đạo: qua bao tay, hai ngón tay khám sờ cùng đồ (cul de sac) quanh cổ tử cung bị rách; vết thương vừa đầu ngón tay ở vùng bên phải. Máu tươi thấm đầy bao găng tay. Tôi chỉ định mổ cấp cứu. Đúng ra trường hợp này bệnh nhân phải được chuyển qua Bệnh viện Từ Dũ. Nhưng v́ t́nh trạng cấp cứu, tôi nhận điều trị gấp cho bệnh nhân. Tôi hỏi thêm bệnh nhân và người chồng về nguyên nhân chảy máu âm đạo, nhưng họ vẫn khăng khăng trả lời là không biết! một lát sau, ông chồng có nói một cách ngượng ngập là: Chúng em vừa mới cưới nhau! Cả hai người đồng ư kư giấy chịu mổ cấp cứu.

          Bệnh nhân được đưa vào pḥng mổ. Cô chuyên viên gây mê cho bệnh nhân ngủ. Sau khi làm vệ sinh, rửa vô trùng vùng âm đạo cho bệnh nhân, đặt mỏ vịt, tôi khâu vết rách cùng đồ qua ngả âm đạo. Đây là trường hợp “rách cùng đồ do giao hợp quá mạnh bạo!”

          Không biết v́ tự ái hay v́ cảm thấy xấu hổ không dám nói hết sự thật hay thật sự bệnh nhân không biết nguyên nhân chảy máu ? Phân vân, suy nghĩ mông lung, nhưng trước mắt, tôi cố gắng chữa trị cấp cứu bệnh t́nh cho bệnh nhân.

 

 

 

 

 

 

 


Bác sĩ LÊ ÁNH

 

 

 

 

 

 

Trang Thơ và Truyện của Lê Ánh              |                 www.ninh-hoa.com