Tản mạn
CHUYỆN THẰNG BỜM
Không biết
bài đồng giao “thằng Bờm” có từ lúc nào, nhưng những đứa trẻ mục
đồng thương nghêu ngao hát một cách vô tư như ám chỉ ai đó vừa
ngu, vừa đần. Kể ra người viết bài đồng dao “Thằng Bờm” nhằm ám
chỉ ai th́ có trời mà biết được. Nhưng dù ǵ đi nữa th́ Bờm vẫn
sống măi trong tâm thức của bao thế hệ con người Việt Nam chúng
ta mang đậm tính nhân văn.
Chúng ta ai
cũng cho Bờm là dại, ngay cả đến nhạc sỹ Phạm Duy trong bài hát
“thằng Bờm” đă chê Bờm là đứa ngu dại. Điều đó th́ quá hiển
nhiên. V́ Bờm có cái quạt mo ấy vậy mà Phú Ông gă đổi cho Bờm
những đến ba ḅ, chín trâu mà Bờm đâu có chịu đổi. Phú Ông lại
nâng giá lên: ao sâu cá mè và cả bè gỗ lim Bờm cũng chỉ lắc đầu.
Không phải Bờm không thích những thứ mà Phú Ông muốn đổi, v́ đó
là những tài sản lớn, lớn đến nỗi cả cuộc đời của Bờm chắc ǵ đă
có được nó. Biết th́ biết vậy, nhưng Bờm không bao giờ nghĩ đến
những thứ đó. Bởi v́ cái quạt mo của Bờm làm ǵ mà có giá trị
lớn đến như vậy. Họa may chiếc quạt mo của Bờm là chiếc quạt
thần. Phú Ông không dễ ǵ lại đổi không cho Bờm những thứ đó để
lấy một vật chẳng có giá trị ǵ về kinh tế. Vậy tâm địa của Phú
Ông thế nào chắc Bờm đă quá rơ. Bờm biết giá trị đích thực của
chiếc quạt mo mà ḿnh đang dùng, nó chỉ là thứ phế thải từ cây
cau thả xuống đất, Bờm đem về nhà cắt tỉa thành chiếc quạt dùng
khi trời tắt gió. C̣n Phú Ông với quyền uy thế lực cộng với sự
giàu có chỉ cần hét lên một tiếng đă có đến hàng tá cái quạt mo
đẹp hơn cái quạt mo của Bờm là cái chắc, hà tất ǵ Phú Ông lại
đi đổi cho Bờm cả một tài sản lớn để lấy cái quạt mo của Bờm, có
dại mấy Bờm cũng hiểu điều đó. Rơ ràng là Bờm không hề dại chút
nào trong việc đổi chác này cả. Bởi Bờm biết Phú Ông muốn ǵ ở
Bờm, Bờm biết rơ ḿnh là ai? Và giá trị của chiếc quạt mo xứng
đáng với vật ǵ. Vậy cho nên khi Phú Ông đổi nắm xôi th́ Bờm
đồng ư ngay và cười một nụ cười sung sướng măn nguyện. Rơ ràng
việc làm của ở đây Bờm không c̣n là sự dại, khôn của một con
người mà nó thể hiện một bản chất trong sáng của Bờm trong việc
đối nhân xử thế mang bản chất của một người nông dân hiền lành
chất phác không màng danh lợi phú quư vinh hoa. Chỉ cần cái bụng
không đói là hạnh phúc lắm rồi, chứ không phải là sự dại, khôn,
ngu đần như mọi người lầm tưởng Bờm. Một Bờm đầy bản lĩnh trong
cuộc sống, không lừa dối ai mà cũng không để ai lợi dụng ḿnh
bao giờ, một Bờm mạnh mẽ về cá tính.
Bờm hiểu
rất rơ những ǵ thuộc về giá trị đích thực của Bờm th́ Bờm hưởng
thụ một cách vô tư và thoải mái, lại c̣n cảm thấy sung sướng.
C̣n cái ǵ không thuộc về đích thực của ḿnh th́ dù có giá trị
gấp hàng trăm, hàng ngần lần đi nữa, Bờm không bao giờ chấp
nhận. Đó chính là bản chất thật của Bờm, c̣n ai muốn hiểu Bờm
thế nào cũng được.