

Kỳ 15:
Những ngày sau đó tôi được bà Hiền Mẫu lo từng bữa ăn chung với gia đ́nh
cùng 2 người con gái khả ái của bà luôn niềm nở. Cái không khí gia đ́nh
ấm áp đến đổi có lúc tôi quên nỗi lo âu cho những ǵ sẽ đến với tôi
trong những này sắp đến. . . . .
Quả thật " Chuyện phải đến đang đến. Tháng 7 /1975. Ủy Ban Quân Quản
Thành phố Sài G̣n ra Thông Cáo : Tất cả Quân Cán Chính dưới chế độ Việt
Nam Cộng Ḥa phải tập trung học tập cải tạo. Tôi nằm trong diện này
không thể trốn tránh đâu được. Truớc giờ từ giă tôi ngỏ lời cám ơn và
hứa sẽ trở về ở với "Mẹ ". Đôi mắt bà rưng rưng nh́n tôi rồi bà ôm lấy
tôi như con ruột mà khóc thật lâu. Đôi mắt tôi cũng nhạt nḥa ngấn lệ.
Hai người con gái bà cuối mặt giấu đi nỗi buồn chung. . của một buổi
sáng tháng bảy bầu trời Sài G̣n u ám !!!
Nhưng sau 8 năm, khi ra tù tôi trở lại chốn xưa hy vọng găp lại Đấng
Hiền Mẫu. Nhưng lúc bấy giờ cảnh cũ chỉ c̣n trong kư ức tôi. C̣n thực
cảnh bây giờ đă hoàn toàn khác lạ ! Tôi đứng lặng người nh́n quanh quẩn
một hồi lâu rồi đánh bạo hỏi thăm kẻ qua người lại nơi đây. Không ai
biết tông tích "Mẹ" tôi đâu cả !? Thế là hy vọng cuối cùng sau những năm
tháng tù đày giờ đây đă tan thành mây khói giữa cảnh Sài G̣n bây giờ.
Đứng một hồi lâu cho nỗi buồn đọng thành giọt rớt xuống mảnh đất của
Đấng Hiền Mẫu của tôi trước khi quay về khu Bà Quẹo làm quê hương thứ
hai lập nghiệp với muôn vàn gian nan đang chờ đợi.
Sau những tháng năm dồn dập nỗi thăng trầm gọt dũa, tấm thân bên ngoài
đă hao gầy không ít nhưng tận vùng Kư Ức của tôi vẫn c̣n in rơ h́nh bóng
đấng Từ Phụ, vị Thầy Đông Y đầy ḷng Bác ái và đặc biệt dáng Lục Tuần
của Bà Hiền Mẫu Thứ 2 ngay cả trong lúc tôi đang ngồi viết những ḍng
Hồi kư này trên mảnh đất Tạm dung với tuổi đời chồng chất. Phải chăng
buổi thong dong mà tôi đang được hưởng là một phần Ân Huệ của 3 Ngôi
trên cố dành cho tôi vượt qua những gian truân trong từng giai đoạn của
cuộc đời ?!?
Tuy nhiên tôi, người viết bài này dù sao đây cũng chỉ là một Hồi Kư về
cuộc đời của một người Cha mà với bản thân gặp nhiều bất trắc. Với gia
đinh làm đầy đủ trách nhiệm người chồng người cha mẫu mực Đạo Lư, Gia
Phong. Với làng xóm kề vai gánh vác. Với tha nhân xoa dịu được nổi đau
bệnh tật. Với thời cuộc chịu đựng nhiều gian nguy, và. . . . . . Với
định mệnh đă đượcTạo Hóa an bài mà ông đă có linh tính biết trước. Và
đặc biệt với hai Vị Ân Nhân đă thay vai Phụ Mẫu mà lo cho tôi trong cảnh
khốn cùng của thuở đó. C̣n về thuốc và cách trị liệu mà tôi đề cập trong
bài này th́ không hẳn nhằm vào chuyên môn mà là những chuỗi sự kiện có
liên quan đến câu chuyện này. Dù sao th́ đây cũng chỉ là một Hồi kư ghi
lại những sự kiện thực tế về cuộc đời của cha tôi hơn là đi sâu và lănh
vực chuyên môn về Y Duợc. /.
HẾT