M
NGÀY 19 THÁNG 9 NĂM 2010:
Đă hơn 6 giờ chiều rồi. Chúng tôi thu dọn xong, vội vă nổ máy xe lên
đường cho kịp tới nhà anh Trọng trước khi trời sụp tối. Xin chào tạm biệt
Jetty Park Beach, tạm biệt màu trắng phau của cát mịn, màu xanh dương của
biển, và từng cơn sóng biển ŕ rào dạt vào bờ của băi biển Cocoa Beach thơ
mộng và tuyệt đẹp. Xin hẹn lần sau tái ngộ nhé !
Từ công viên Jetty Park Beach đến nhà anh Ngô Đ́nh Trọng khá xa. Nhà anh
nằm trong thành phố Clermont cách đây khoảng 80 miles (≈ 130 km) độ chừng
1 giờ rưỡi lái xe căn cứ theo thông tin của Google Maps.
Người ta thường nói:
“Ăn cỗ đi trước, lội nước theo sau”
nên chúng tôi hy vọng tới nhà anh Trọng trước 8 giờ tối như đă mời.
Năm 2007, nhân dịp họp mặt “hậu Hội Ngộ” của 2 trường TH Vơ Tánh và Nữ
Trung học Nha Trang, tôi và anh Vinh Hồ có tới nhà anh Trọng một lần, c̣n
chị Tuyết Nga th́ chưa lần nào đặt chân đến. Ánh nắng chiều dần dà đổi
màu sậm hơn, ngày sắp tắt hẳn. Anh Vinh Hồ và cả 2 phu nhân ngồi băng sau
im lặng chắc đang nghỉ ngơi. Tôi chăm chú lái xe tranh thủ từng chút với
thời gian c̣n chị Tuyết Nga theo dơi bản đồ và hướng dẫn đường đi mà tôi
và chị đă chuẩn bị trước.
Có lẽ thấy tôi đang “phiêu lưu bềnh bồng” trên xa lộ, chị hỏi:
- Anh Thành à, anh lái xe có khi nào buồn ngủ lắm không ?
- Dạ có, tôi đang buồn ngủ đây. Thật sự tôi vẫn cầm chắc tay lái, mắt tôi
vẫn mở tṛn xoe, nhưng mơ mơ…màng màng, c̣n ngủ th́ trong bụng ngủ ra chị
ạ.
Nghe vậy, chị giật ḿnh lên tiếng:
- Vậy anh dừng xe lại và đổi tay lái cho tôi đi.
- Được chị ạ, tôi tỉnh ngủ rồi…
Để kết giăng cho bầu không khí linh động, chị tiếp tục kể những câu chuyện
vui trong đời chị, tôi đang lắng tai nghe và lái “đàng hoàng” hơn.
Đoạn đường gần nhà anh Trọng thuộc nông trại, dân cư thưa thớt vắng vẻ
lắm. Nhiều vườn trái cây và ngơ ngách không dựng bảng tên đường cho nên
chạng vạng tối dù có đi đúng đường tới đâu đi nữa cứ tưởng là ḿnh đi lạc
nếu chưa quen. Thật vậy, thay v́ tiếp tục đi một chút nữa là t́m thấy nhà
Trọng cũng dễ dàng thôi nhưng càng đi càng cảm thấy ḿnh đi lạc, càng mất
tự tin rồi ṿng xe trở lại và đi lại đường cũ. Chị Tuyết Nga gọi anh
Trọng hỏi đường cho chắc ăn và được anh trao điện thoại cho một người khác
xác định vị trí của chúng tôi và chỉ đường tới nhà.
Dừng xe trước cổng vào, tôi và anh Vinh Hồ mới nhận ra là chúng tôi đă
đến đây một lần. Muốn vào bên trong, khách cần có mă số để được cổng mở
cho phép để vào. Đi vài con đường ngắn ngủn nữa là tới nhà anh bầu Trọng.
- Đúng rồi, nhà đây rồi ! Đó là một biệt thự to lớn trong một phạm vi kín
cổng cao tường được cổng gác an ninh bảo vệ.
Vợ chồng anh Trọng rất hiếu khách và ưu ái ra ngoài đón chúng tôi tại sân
trước. Phu nhân của anh Trọng là người miền Nam, xứ sở nồng nhiệt của vọng
cổ, cải lương. Chị thân thiện, lúc nào cũng cười cười, nói nói mời chào
mọi người tự nhiên, Ngoài 5 người chúng tôi, số c̣n lại là đào kép và ban
nhạc cùng vài người bạn của anh chị tổng cộng khoảng hơn 60 người mà chẳng
thấm vào đâu so với sự đồ sộ của căn nhà anh chị. Ngoài việc quán xuyến
gia đ́nh và cửa tiệm chị c̣n khuyến khích anh Trọng hoạt động mạnh mẽ
trong làng cải lương và thành lập đoàn cải lương Ánh B́nh Minh. Đoàn cải
lương của người Ninh Ḥa đă thành h́nh, thật là có một không hai tại hải
ngoại.
Vào trong nhà, chúng tôi tay bắt mặt mừng tươi vui chào khách, nói chuyện
huyên thuyên ca ngợi về thành quả đêm ra mắt đoàn cải lương Ánh B́nh Minh
hết sức thành công vượt bực. Chúng tôi
đang nói chuyện với nhau th́ một số lớn đào kép chánh của vở tuồng diễn
tối hôm qua “Xin Một Lần Yêu Nhau” xuất hiện. Rồi mọi người thay
phiên nhau chụp h́nh lưu niệm, không ngờ giới nghệ sĩ trẻ đẹp mà có nhiều
tài năng và kinh nghiệm đáng ca ngợi trên sân khấu diễn xuất rất tài t́nh
và đầy ấn tượng như vậy.
Những người có mặt đêm nay đều là những người trong gia đ́nh nghệ sĩ và
những người hâm mộ cải lương dù ở măi tận Orlando cách đây gần 30 dặm mất
gần 40 phút lái xe cũng tới dự.
Nhóm chúng
tôi được vinh hạnh xếp ngồi ngay đầu bàn gần bàn thờ ông “Tổ Cải Lương”.
Trên bàn thờ, tôi không thấy h́nh của ông Tổ mà chỉ thấy một tấm giấy màu
vàng trên có chữ TỔ và hai bên là hai hàng mỗi bên có ba chữ Đoàn Cải
Lương và Ánh B́nh Minh được viết bằng nét chữ Thư pháp. Trên bàn thờ có lư
nhang, có đèn, có trái dừa chưa khui, có hoa bố trí trông đẹp mắt. Thật
hên cho tôi ngồi cạnh một anh trong đoàn cải lương nên tôi lân la hỏi thêm
tin tức về ông Tổ Cải lương là ai. Mọi người không ai biết ông Tổ nào và
giỗ vị Tổ nào. Nhưng hàng năm, đúng vào ngày 11 tháng 8 âm lịch th́ lễ
giổ Tổ Sân khấu Cải lương.
Khách đến quá
đông nên được chia thành 2 nhóm: nhóm nhà trên và nhóm nhà dưới nh́n thấy
nhau thật vui và ấm cúng. Lúc này bắt đầu dọn thức ăn ra đầy bàn, rất
nhiều món ăn ngon và đặc biệt có món Sushi sang trọng và đắc tiền đó là cá
Snook phi-lê (fillet) mà anh Ngô Đ́nh Thành đă câu được và có cả bia rượu
nữa. Nói thiệt món Sushi là món ruột của tôi. Loại cá này rất hiếm quư
sống trong vùng cận duyên của biển Đại Tây dương bao gồm Florida và Cuba.
Chúng tôi ngồi vào bàn, vừa ăn uống, vừa nói chuyện thật vui vẻ, chỉ tội
cho chị Tuyết Nga v́ ngồi gần cái ḷ thịt chiên bơ nên chị bận tao thịt
trở thịt, lật tôm trở bề xào qua xào lại suốt cả buổi lo cung cấp cho
những người ngồi xa.
Mở đầu phần Văn nghệ Giỗ Tổ là song tấu 6 câu giữa đàn bầu và đàn Guitar
do 2 nghệ nhân trong đoàn cải lương chơi đàn thật điêu luyện. Sau đó là
mọi người trong giới cải lương t́nh nguyện lên ca hát có lớp lang có bài
bản thật xôm tụ. Anh Vinh Hồ đứng lên đại diện cho nhóm nhỏ dơng dạc cảm
ơn tất cả và hết ḷng khen ngợi thành quả của các anh chị nghệ sĩ. Anh
cũng cao hứng ngâm một bài thơ thật tuyệt cú mèo. Mọi người thay phiên
nhau lên ca, ở dưới vừa coi vừa nghe, vừa nói chuyện và vừa nhậu.
Anh Vinh Hồ chạy tới chạy lui chụp h́nh bóp nút lia lịa cốt để làm dữ liệu
và trang bị vào bài tường thuật mới với h́nh ảnh minh họa.
Tôi thầm nghĩ thời buổi kinh tế suy thoái, thất nghiệp tăng cao, hăng
xưởng cắt bớt việc làm, nhà cửa bị sai áp, nhà băng bị vỡ nợ, v.v…thiết
tưởng nền cải lương đ́u hiu không mấy ai màng đến. Thêm vào đó các loại
phim t́nh cảm Hàn Quốc chiếm ưu thế với kỹ thuật tân tiến của đĩa h́nh và
máy chiếu phim lôi cuốn khán giả Việt Nam, chắc chắn ảnh hưởng trầm trọng
đến thị trường nghệ thuật sân khấu cải lương v́ thiếu vắng khán giả. Hai
anh em Ngô Đ́nh Trọng và Ngô Đ́nh Thành đă không ngại tốn kém, thời gian
và sức lực để hồi sinh sân khấu và thành lập đoàn cải lương Ánh B́nh Minh
tại hải ngoại. Đoàn hát có cơ ngơi phát triển mạnh mẽ và mỗi năm đến ngày
“Giỗ Tổ Cải Lương”, ông bầu Trọng vẫn giữ được truyền thống “Uống Nước Nhớ
Nguồn” tập họp anh em nghệ sĩ thay phiên nhau ca hát trước bàn thờ ông Tổ
với thành tâm lễ bái…mà không cần phải áo dài khăn đóng chỉnh tế.
Tiệc vui rồi cũng tàn, chúng tôi phải chia tay trở về Orlando và chỉ vài
giờ nữa thôi chúng tôi phải ra phi trường để về nguyên quán.
Hơn nữa sau khi uống vài chai bia tôi cũng đă lắc lư con tàu đi, mà tôi
c̣n là tài xế lái xe nữa, chúng tôi đứng lên kiếu từ gia đ́nh anh chị
Trọng và anh chị em nghệ sĩ để ra về, thật tiếc quá !
Thế mới biết danh lam thắng cảnh cho dù đẹp đến đâu cũng chỉ làm cho ḿnh
trầm trồ khen ngợi, nhưng nó không tạo được xúc cảm lâu dài trong ḷng
người. Ngược lại khi bạn bè gặp nhau nói chuyện tâm t́nh, cụng một hai lon
bia bên những món ăn cho dù đạm bạc nhưng tất cả những t́nh cảm mật thiết
đó mới tạo nên những xúc động tồn tại măi măi trong ḷng người.
Giă từ anh chị Trọng, chúng tôi bắt đầu đi về cũng gần 11 giờ đêm. Tôi
chở chị Tuyết Nga về nhà trước rồi sau đó về nhà anh Vinh Hồ. Chị Thủy
Tiên đă chuẩn bị cho vợ chồng tôi một thùng đầy trái măng cầu được tuyển
lựa trái to và tươi cùng một thùng trái khổ qua vừa hái hồi sáng này.
Cuộc vui nào cũng vậy có sum họp rồi cũng có chia tay. Những thâm t́nh mà
các bạn đă ưu ái dành cho chúng tôi sẽ luôn luôn được ghi nhớ để gắn bó
với nhau nhiều hơn.
Một Số H́nh Ảnh










Anh Ngô Đ́nh Thành làm vài câu

Ông bầu Ngô Đ́nh Trọng mở màn 6 câu

Một lăo bà mê cải lương đang ca ngợi ông bầu