Tôi viết bài này ngay trong đêm Halloween (31/10/2010), gió hiu hiu
lạnh. Trời vừa chạng vạng tối, đám con nít có cả cha mẹ đi theo canh
giữ trang bị quần áo, nón mũ, mặt nạ, sơn phết giả ma giả quỷ, phù
thủy đến viếng từng nhà. Khi có người mở cửa, chúng đồng thanh cất
tiếng “Trick or Treat” rồi tự động đưa bao bị ra hứng kẹo. Thật khó
ḷng cho tôi tập trung hoàn tất bài viết khi ngoài đường các trẻ em nhốn
nháo ồn ào giả ma giả quỷ đến gơ cửa mỗi vài phút.
Dịp lễ Halloween hằng năm gợi tôi nhớ về vùng quê Ninh Ḥa, nằm trong thời
khắc mùa lụt lội xảy ra…
NGÀY 19 THÁNG 9 NĂM 2010:
Sáng hôm nay Trời đẹp, nắng ấm trên thành phố Orlando, Florida đúng như
tên đă gọi “The Sunshine State”. Thật không ǵ thoải mái cho bằng làm một
cuộc du ngoạn tại băi biển như đă được dự trù trước trong lịch tŕnh. Cảm
ơn anh chị Vinh Hồ !
Chúng tôi cùng đi với vợ chồng anh chị Vinh Hồ đến đón chị Tuyết Nga tại
nhà. Vợ chồng chị đón chúng tôi thật là thân t́nh. Chúng tôi rất cảm ơn
chị Tuyết Nga đă v́ quư bạn bè và v́ vui với bạn mà đă giao tiệm nhờ người
khác trông coi trong khi chị cần có mặt để quản lư tiệm và nhân viên.
Chị đă hết ḷng với bạn bè như vậy nên tôi ngại ngùng gặp chị v́ đă không
giữ được cuộc hẹn với chị tối hôm kia nhân chuyến đi thăm hai anh em Cao
Long và Cao Điền. Nghĩ rằng gặp chị trên xe sẵn có mặt anh chị Vinh Hồ để
tôi giải thích và xin lỗi chị tiện hơn v́ chị đă hủy bỏ cuộc họp quan
trọng với người khác và bỏ cửa tiệm về nhà chờ đón chúng tôi cả buổi
chiều.
Nhưng trễ rồi, khi chị nh́n thấy tôi chị điểm ngón tay trỏ và bằng một
giọng Bắc nhẹ nhàng:
-Anh Thành à, anh có tội với tôi đấy nhé !
Tôi “bán cái” tội ấy cho anh Vinh Hồ:
-Xin lỗi chị, tại anh Vinh Hồ đó mà….
Chị cười thân thiện và bỏ qua.
Chào tạm biệt chồng chị, chúng tôi lên xe.
Tôi làm tài xế, chị Tuyết Nga bên cạnh hướng dẫn đường đi đưa phái đoàn
trực chỉ thành phố biển Cocoa Beach, và nơi chúng tôi muốn đến là băi biển của
công viên
Jetty Park Beach
v́ chúng tôi hẹn với con của anh chị Vinh Hồ tổ chức picnic tại đây.
Thành phố Cocoa được gọi là phổ biển tinh túy và băi biển tuyệt đẹp Cocoa
thuộc miền cận duyên của trung tâm không gian Hoa Kỳ. Ở đây du khách tụ
tập để quan sát du thuyền không gian Space Shuttle mỗi lần phóng lên từ
mũi
Cape Canaveral.
Và cũng ở đây du khách đáp các chuyến tàu hành khách sang trọng và lớn bậc
nhất thế giới tại hải cảng Carnaveral để đi du lịch khắp Nam Mỹ như
Carnival và Royal Caribbean Cruise Lines, Disney Cruise Lines đi thăm
những đại lục khác trên địa cầu.
Từ Orlando, chúng tôi lần ṃ ra xa lộ 528 đi một mạch hướng về miền biển
phía đông cách Orlando khoảng chừng 55 dặm (≈ 88.5 km) mất gần 1 giờ đồng
hồ lái xe.
Trên đường đi chúng tôi nói chuyện rất vui, ca ngợi về sự thành công mỹ
măn của đêm ra mắt đoàn cải lương “Ánh B́nh Minh”. Cảnh vật hai bên đường
đi hao hao giống quê hương Việt Nam làm chúng tôi nhớ nhà. Tôi phụ với
chị Tuyết Nga để ư tên số của những xa lộ
nơi có giao điểm và chuyển hướng để chị
có thời giờ kể chuyện tiếu lâm nghe khó mà nhịn cười được. Chị có khiếu kể
chuyện lôi cuốn mọi người chăm chú. Chúng tôi tận hưởng một buổi sáng b́nh
yên, xe chạy bon bon êm ái trên xa lộ thênh thang, thắm thoát chúng tôi
đến cổng trả tiền Toll (tiền lệ phí dùng đường) trước khi qua một chiếc
cầu cao và dài được bắc qua một phần biển để vào phố
Cocoa Beach.
Tôi quay kiếng xe một ít xuống để hóng gió biển. Ở Orlando ồn ào bấy nhiêu
th́ nơi đây im ẳng bấy nhiêu. Không khí mát mẻ trong lành làm chúng tôi
cảm thấy sảng khoái. Mải mê nh́n phong cảnh nên chúng tôi đi lạc quá xa,
sâu vào trong thành phố Cocoa Beach thay v́ theo bản hướng dẫn đi vào hải
cảng Canaveral Port rồi
George J King Blvd và Shorewood Dr dẫn đến công viên Jetty Park Beach nằm
trên đường Jetty Park Road. Nhưng nhờ vậy
tôi mới khám phá thêm một thành phố nhỏ với nhà cửa thấp nhỏ san sát ở hai
bên đường gợi tôi nhớ đến thành phố Chụt tại Nha
Trang.
Chị Tuyết Nga đă đến công viên trước đó một lần, c̣n anh chị Vinh Hồ cũng
như chúng tôi hôm nay là lần đầu tiên thăm viếng không rành mạch vừa đi
vừa nói chuyện vui nên không quan tâm kỹ bảng đường chỉ dẫn Tôi quay xe lại và hỏi một nhân viên
người Mỹ làm việc tại nhà hàng MacDonald đường đi.
Chúng tôi t́m thấy một tấm bảng với hàng chữ “Jetty
Park” gần chân cầu và dần dần theo đó đến cổng trả 10 đô-la để được
vào công viên. Sau khi đậu xe nơi an toàn, chúng tôi mỗi người mỗi tay
phụ nhau khiêng 2 cái cooler lớn gồm nước lạnh chai, nước ngọt lon, và
thịt gà, thịt heo đă ướp sẵn t́m bàn trống đặt lên và ngồi an tọa.
Tôi đang loay hoay xă giao người bên cạnh mượn chút lửa để nhúm lửa đống
than mà tôi đă chồng chất sẵn trong một ḷ nướng thịt gần đó. May thay,
đám trẻ xuất hiện kịp lúc, bạn và con trai của anh chị Vinh Hồ mang theo
xăng và bật lửa, nên phút chốc than đă hừng hực cháy, lửa và khói nghi
ngút. Đám trẻ giành phần nướng thịt, chúng tôi ngồi ăn xôi, snacks, trái
cây.. Tôi và anh Vinh Hồ cụng vài chai bia, nói chuyện ủm tỏi và ngắm
quang cảnh vùng vịnh trước mặt. Tàu của khách du lịch đang vượt sóng
trắng xóa, chim hải âu bay là đà kiếm ăn. Gió hiu hiu thổi cát trắng mịn
bay phất phới dưới đất, h́nh như mọi người muốn quên đi những phiền toái
trong ḷng để tận hưởng hiện thực mà ḿnh đang hiện diện, mơ ước một ngày
gần thôi sẽ có dịp lướt sóng cùng bạn bè.
Mùi thịt nướng bốc thơm cả công viên làm mấy cặp vợ chồng dân Mỹ Mễ Cuban
nh́n thèm thuồng. Chắc chắn thức ăn của họ không sánh được mùi thơm và
ngon như thức ăn Việt Nam ḿnh nhất là cách ướp thịt số một của chị Đoàn
Thủy Tiên, Ninh Ḥa xứ nem nướng chánh gốc ướp và của chị Tuyết Nga miền
cao nguyên Đà Lạt. Đang ăn dở dang th́ toán hải âu đang lượn trên đầu sẵn
sàng đáp xuống để giành thức ăn được chúng tôi tung ra. Chúng đánh lộn cáu
xé nhau cướp thức ăn từ miệng của những chim hải âu khác.
Gần 4 giờ chiều nắng dịu lại, chị Tuyết Nga rủ đi tắm biển, anh Vinh Hồ
tháp tùng cùng với mấy bà xuống biển. Tôi không mang theo đồ tắm nên lănh
nhiệm vụ làm body guard hộ tống phái đoàn tắm biển. Từ bờ nh́n ra khơi đó
là biển Đại Tây Dương bao bọc hết miền Đông Florida, sóng cuồn cuộn nối
tiếp đánh vào bờ. Thấy anh Vinh Hồ đang say mê nằm trên cát phó mặc cho
sóng biển tràn vào phủ hết người anh.
Băi biển có cát mịn trắng phau chạy dọc theo băi biển đến tận chân trời,
nước biển xanh trong ngắt gợi tôi nhớ đến biển dốc Lết quê tôi. Nhiều cặp
nằm phơi nắng ôm nhau trên băi cát thật t́nh tự. Vui đùa với sóng biển
một hồi lâu mấy người cùng lên bờ tắm rửa lại bằng nước ngọt, thay đồ xong
ăn tiếp.
Và sau đó bàn về một buổi họp khác được anh bầu Trọng của đoàn cải lương
“Ánh B́nh Minh” mời tất cả chúng tôi tới nhà cùng các đào kép cúng “Tổ Cải
Lương” tối nay.



