NGÀY 17 THÁNG 9 NĂM 2010:
Xuyên qua khe hở của cánh màn cửa sổ, đêm đen dần dần nhường chỗ cho ánh
nắng càng lúc càng rực rỡ như hứa hẹn một ngày đẹp trời. Tôi đi ṿng
trong khuôn viên khách sạn, vận động tay chân và hít hơi thở trong lành
trong buổi sớm mai của thành phố du lịch có tiếng là hấp dẫn du khách.
Đường xá bắt đầu bận rộn, xe chạy tấp nập hơn gây tiếng động inh ỏi. Con
đường chính của thành phố
Kissimmee từ xa lộ liên bang I-4 dẫn đến
các công viên giải trí nổi tiếng thế giới như Magic Kingdom, Hollywood
Studios, Epcot Center, Animal Kingdom của Walt Disney World, Sea World và
Universal Studios đang bắt đầu xuất hiện các loại xe buưt đưa đón du khách
từ những khách sạn.
Dưới nắng sáng hừng đông, chan ḥa với t́nh người, thành phố nắng ấm
Orlando đối với tôi là một ấn tượng và một kỷ niệm đẹp khó quên. Dù đêm
qua không ngủ nhiều, nhưng tâm hồn tôi đang phơi phới vừa nghe nhạc vừa
dán mắt trên xa lộ tay lái xe chạy bon bon hướng về nhà bạn Thinh (Vinh
Hồ). Theo như kế hoạch đă lập sẵn, hôm nay thứ sáu ngày 17 tháng 9 năm
2010 chúng tôi thực hiện một chuyến xuôi Nam viếng thăm hai anh em Cao
Long và Cao Điền ở thành phố Palm Beach Gardens cách Orlando khoảng chừng
2 giờ rưỡi lái xe (tốc lực tối đa trên xa lộ giới hạn 75 miles/giờ ≈ 120.7
km/giờ). Bạn Thinh cho biết đây là thành phố của những nhà giàu có Mỹ và
chính bạn chưa từng đi xuống đó bao giờ mặc dù trong cùng một tiểu bang.
Bạn nói đây là một dịp tốt bạn cùng đi với tôi tới viếng, thật là thú vị
biết mấy.
Thấy chị Thinh chuẩn bị khổ qua trong những giỏ xách, tôi hỏi:
- Chuẩn bị khổ qua chi vậy chị ?
- Cho đứa cháu
Tôi thắc mắc:
- Ụa, cháu nào vậy ? Ở đây hửng?
Th́ ra vợ anh Cao Long gọi bạn Thinh bằng cậu. Tôi mới hiểu là chị sửa
soạn mang theo chút ít quà cho vợ chồng cháu gái bà con bạn d́ của chồng
ḿnh.
- Vậy th́ tốt lắm, đi một công hai ba chuyện vừa thăm cháu, thăm bạn, thăm
thắng cảnh của thành phố biển Palm Beach Gardens mà !
Quay sang, Thinh hỏi tôi:
- Có liên lạc được với anh Cao Long và Cao Điền chưa ?
- Được rồi bạn hiền. Có nói chuyện với Điền qua điện thoại khi tôi c̣n
trên Minnesota, và tôi có ghi lại địa chỉ. Bạn biết không khi tôi vừa
xưng xong tên tôi là Điền nhận ra tôi ngay v́ hôm Đại hội của Đồng hương
Ninh Ḥa và Dục Mỹ tại miền Nam Cali cuối tháng 8 năm 2009, tôi và Điền
lần đầu tiên gặp lai nhau, tay bắt mặt mừng hỏi thăm và trao đổi điện
thoại.
- Có lẽ bạn cũng vậy, lâu lắm mới gặp bạn Điền nhỉ.
- Mới đầu, Điền ngạc nhiên về chuyến viếng thăm của tôi và bạn. Điền rất
vui vẻ và hân hạnh mời ḿnh xuống nhà chơi, tuy nhiên v́ phải đi làm tới 4
giờ chiều mới về nên gặp tụi ḿnh hơi trễ. Hỏi về anh Long th́ được Điền
cho số điện thoại của anh ấy, tôi vẫn c̣n cất giữ trong máy nè. Chắc ḿnh
phải báo với anh Long một tiếng, nếu anh ấy có rảnh th́ ḿnh ghé thăm.
Điền học sau tôi và bạn Thinh một lớp. Trong suốt thời gian học tại
trường Trung học Trần B́nh Trọng, Ninh Ḥa, chúng tôi đă không có cơ hội
nói chuyện với nhau. Khoảng 10 năm trước đây, tôi nghe tin Điền định cư
tại thành phố Chicago (cách thành phố Minneapolis/St. Paul chỗ tôi ở chừng
7 giờ lái), tôi có lái xe đến thăm nhưng lại không có duyên gặp nhau v́
Điền bận đi làm ngày hôm đó.
Ngẫm nghĩ giây lát, Thinh nói:
- Chiều nay ḿnh phải về sớm v́ chị Tuyết Nga mời tụi ḿnh. Vậy th́
chuyện hẹn gặp Điền không được rồi bạn hiền ạ.
Thinh kể lại:
- Chị Tuyết Nga có nhă ư mời tụi ḿnh đi Disney World tối nay đó mà. Mới
đầu th́ tôi từ chối giùm cho bạn với lư do là bạn hiền đă đi tham quan
nhiều lần nơi ấy rồi. Nhưng chị Tuyết Nga vẫn có ư muốn làm một cuộc du
ngoạn với ḿnh đi ṿng quanh xem thắng cảnh về đêm, ngồi uống cà-phê nói
chuyện cho vui tối nay.
Lần đầu tiên, tôi biết chị Tuyết Nga tại đêm ra mắt hội VNTD mà anh Vinh
Hồ làm Hội trưởng. Chị giữ chức vụ Thủ quỹ của hội và là người năng động
trong các công việc cộng đồng, việc chung cho hội. Chị đọc thơ hay, giọng
đọc thật ấm, diễn xuất linh động và múa rất đẹp. Chị rất tự nhiên, không
màu mè kiểu cách, chị có lối kể chuyện dí dỏm dễ thu hút sự chú ư của mọi
người. Thảo nào thi sĩ Vinh Hồ làm bài thơ Đường luật “Bài Thơ Tặng Người”
niêm luật nghiêm chỉnh trang trọng tặng cho hoa khôi một thời trường Bùi
Thị Xuân Đà Lạt. Đúng như tên chị đặt Tuyết Nga (Tuyết: trắng; Nga: đẹp,
con gái đẹp), chị trắng đẹp, hiền lành, dễ thương, mái tóc gợn sóng xơa
dài quá lưng quá ư là quyến rũ và đặc biệt chị có giọng Bắc nhẹ nhàng. Và
chính chị là người đọc bài viết của Vinh Hồ vào đêm khai mạc ra mắt đoàn
Cải lương Ánh B́nh Minh vào tối thứ bảy.
Chúng tôi lên xe bắt đầu một chuyến đi xa 155 dặm (≈250 km) mất 2 giờ rưỡi
lái xe (nếu tính theo lộ tŕnh và thời gian của mapquest đề nghị). Trên
đường đi, tôi làm hoa tiêu, Vinh Hồ ngồi bên cạnh nhắc chừng và khởi động
chuyện để nói. Hai bà xă ngồi băng sau th́ thầm kể tội mấy ông. Kể ra
tôi và bạn Thinh được gặp lại nhau như vầy, cùng trên xe đi chơi như vầy
th́ cuộc đời không ǵ quư bằng, chả bù hơn 45 năm qua bầm dập chứng kiến
bao sóng gió t́nh đời, t́nh người và cuộc bể dâu tang thương kể từ khi cả
hai rời trường Trung học Trần B́nh Trọng, Ninh Ḥa.
Chạy được hơn nửa giờ, Thinh gọi anh Long báo sẽ xuống trong ṿng giờ
tới. Giọng anh Long vang vang trên điện thoại thăm hỏi bạn Thinh và tôi
làm tôi nhớ lại câu hỏi đố của anh Phạm Ngọc Cửu ngày hôm qua tại quán
“Phở Ḥa” đă hỏi trong bàn tiệc:
- Có ai biết người Ninh Ḥa ḿnh giống nhau ở điểm nào ?
Không một ai trả lời, anh Cửu tự trả lời cho câu hỏi:
- Giống nhau ở một điểm là người Ninh Ḥa ḿnh nói lớn lắm, nói to lắm.
Nh́n anh Cửu, nh́n bạn Thinh, nh́n Trọng,…và cả nh́n chính tôi (h́..h́…)
nữa để nghiệm lại câu trả lời của anh Cửu, tự nhiên tôi đập vào bắp vế tôi
một cái B..Ố..P (đau điếng !) mà bảo là không biết đau:
- Đúng quá anh Cửu ạ, trúng phóc như thể nhà Toán học kiêm Kỹ sư Archimède
khi tắm mải mê dưới nước khám phá ra tỷ trọng và lực đẩy của nước đă chạy
toang lên bờ la lớn lên mà không biết rằng ḿnh đang ở truồng:
- Eureka ! (Tiếng Hy Lạp có nghĩa là Tôi đă t́m ra !)
Xa lộ thênh thang, đường xá tốt, êm ẳng, ngày thật đẹp, gió lại mát chúng
tôi tâm sự hết chuyện này bắt sang chuyện nọ.
Dự kiến là đi theo xa lộ số 1 để thưởng ngoạn phong cảnh đẹp của thành phố
biển nhưng v́ phải quay về Orlando sớm cho kịp cuộc hẹn với chị Tuyết Nga
tối nay nên chúng tôi dùng Turnpike trả tiền đi đường “Toll” Turnpike rồi
chuyển qua xa lộ xuyên bang 95 cho lẹ.. Dọc theo biển, du khách sẽ trải
qua hơn 1500 dặm (≈ 2400 km) bờ biển của tiểu bang Florida chạy dọc theo
miền duyên hải. Dọc theo lộ 1, du khách sẽ nh́n thấy những lâu đài, khách
sạn, nhà của giới nhà giàu Mỹ, đặc biệt khi tiến về West Palm Beach nơi
gia đ́nh cố Tổng thống Kennedy có nhà nghỉ mát ở đây.
Xe chạy nhanh với tốc độ tối đa cho phép nên chỉ 2 giờ đồng hồ sau, chúng
tôi đă đến trước nhà bạn Điền. Nhà đóng cửa then cài, chắc không có một ai
ở nhà. Được biết chỗ ở của anh Long cũng gần đây thôi nên chúng tôi gọi
anh Long chỉ dẫn đường đến nhà. Anh Long mừng rỡ cỡi xe đạp chạy thoăn
thoắc qua đón và dẫn chúng tôi đến nhà.
Bà xă của anh Long (tức là cháu của bạn Thinh) ra chào đón chúng tôi vào
nhà với giọng đặc sệt Ninh Ḥa, chị tươi cười vui vẻ làm cho chúng tôi rất
ấm ḷng. Anh Long th́ nói huyên thuyên mời mọc chúng tôi dùng cơm dùng
nước, mệt không, ở chơi bao lâu, v.v… Bà con lâu ngày gặp lại của bạn
Thinh nói chuyện vui vẻ lắm làm chúng tôi cũng vui lây.
Chúng tôi uống nước thôi v́ vui mà không cảm thấy đói mấy, mấy bà phụ nấu
ăn nấu chè trôi nước làm tôi thèm chảy giải. Nhớ lại xóm Rượu quê tôi mỗi
khi cúng rằm hay mồng một th́ má tôi thích nấu loại chè này hay chè đậu
ván. Chè càng ngon càng đậm đà hương vị nếu sau khi cúng tàn nhang rơi
vào trong chén, chỉ cần gạt tàn ra rồi ăn thôi (ngon hết biết, quư bạn ạ
!).
Thức ăn đang dọn lên từ từ, liếc thấy món cà ri gà hấp dẫn, bên cạnh là tô
bún, tôi bắt đầu thấy đói. Tôi th́ thích bún tươi được chan với nước
cà-ri, cắn trái ớt Xiêm nữa th́ thật là hết ư. Nh́n màu vàng ngậy của nồi
cà ri là biết ngay người nấu ăn rất khéo. Chị Long từng là chủ một quán
ăn điểm tâm tại Ninh Ḥa và du khách đă ca ngợi những món ăn ngon trên
Website. Chúng tôi ngồi xếp bằng trên nền nhà, vừa ăn vừa nói chuyện Ninh
Ḥa, cơ hồ một tửu lầu trần gian tuyệt vời cũng không sánh bằng. Tôi thấy
đằng sau nhà là một cái mương lớn nước đọng, dọc theo đó là bầy cầm súc
hoang dă kéo tới đang xếp hàng biểu t́nh đ̣i thức ăn thừa. Anh Long nói
đụng một con là phải trả phạt 500 đô-la Mỹ,
nhưng tuyệt đối không làm sao tránh được những kẻ bắt
trộm v́ chỉ cần hé cành cửa là chim c̣, vịt Xiêm (to gấp đôi vịt Xiêm Ninh
Ḥa), vịt ta, v.v…đi diễn hành xâm nhập vào nhà giành thức ăn.

Chúng tôi đang ăn và nói chuyện với nhau th́ Điền, em của anh Long bấm
chuông cửa đi vào, Điền chào chúng tôi rồi cùng nhập cuộc. Chúng tôi nói
chuyện linh tinh trong đó có đề cập đến người Ninh Ḥa ḿnh, và người nào
“ăn nên làm ra”. Có người chỉ sáng tác một bản nhạc mà tiếng tăm lẫy
lừng. Mấy ai biết rằng bản nhạc nổi tiếng “Anh C̣n Nợ Em” là do người Ninh
Ḥa sáng tác !
Nhưng cuộc vui nào mà chẳng tàn, chúng tôi đứng lên kiếu từ
hẹn ngày tái ngộ, và chụp chung h́nh lưu niệm với nhau.
Trước khi trở lại Orlando, Điền và gia đ́nh anh Long đưa chúng tôi ra xem
biển, là một vịnh nhỏ có tàu bè du ngoạn đậu từng ô trong bến tàu. Nước
trong xanh đến độ du khách có thể thấy từng đàn cá to nhỏ đủ loại bơi lội
tung tăng trong nước. Dân Minnesota thèm cá biển tươi quá đi thôi, chỉ
cần một con lớn như thế này là đủ thực hiện một cuộc nhậu với 5 người ăn uống
no nê với bánh tráng cuốn cá hấp chấm mắm nêm
th́ "tuyệt cú mèo".
Mặt trời sắp ngă về Tây, đă hơn 6 giờ chiều, chúng tôi lại chào tạm biệt.
Bạn Thinh giữ tay lái phóng xe nhanh ra xa lộ I-95 nhắm hướng Bắc mà đi.
Tôi lo cho cuộc hẹn gặp bấp bênh với chị Tuyết Nga nhưng bạn Thinh nói là
về trước 9 giờ tối th́ OK, chị Tuyết Nga bảo thế. Trời bắt đầu tối càng
mải mê câu chuyện vui họp mặt vừa rồi, thôi chết chúng tôi càng đi lạc xa
con đường Turnpike trả Toll, tôi hát thầm bài ca con cá “chị Tuyết Nga ơi
thôi đành lỗi hẹn”….. Qua điện thoại với chị Tuyết Nga, chị Thinh phải xin
lỗi giùm, mọi chuyện lấy trăm lá dâu đổ đầu tằm….bạn Vinh Hồ phải gánh hết
đấy….h́..h́…
Chúng tôi về đến nhà khoảng 9 giờ rưỡi tối, chị Thinh lật đật nấu một
xoang canh chua với đầu cá hồng, một nồi canh khổ qua dồn tôm thịt cộng
với vịt quay mà chị Thinh mua sẵn để đăi chúng tôi…Ngon thật ngon, tuyệt
ơi là tuyệt, đậm đà t́nh bạn, cảm ơn hai vợ chồng bạn Thinh đă đăi ngộ
chúng tôi một cách ân cần !



Kỳ: 1
2
3
4
5

Đón xem Kỳ 5