NGÀY 16 THÁNG 9 NĂM 2010:
Vị trí
Florida
nằm cực Đông của Hoa Kỳ giáp biển nên mới 5 giờ sáng mà ngày đă bắt đầu
với ánh sáng vàng vọt tận chân trời. V́ Florida đi trước
Minnesota
một múi giờ nên trên Minnesota chỉ mới 4 giờ sáng. Tôi có thói quen thức
khuya mỗi đêm đến khoảng 2 giờ sáng và thường dậy sớm vào giờ này. Bật
điện chiếc máy laptop đọc E-mail và sửa lại bài cho một vài thành viên yêu
cầu rồi thơ thẩn gửi tâm tư qua mấy hớp cà phê nguội lạnh c̣n sót lại
trong tách đêm hôm qua (chỉ v́ lười pha cà phê đă cung cấp sẵn trong pḥng
ngủ khách sạn). Nhà hàng ăn sáng măi đến 6 giờ 30' mới mở cửa, chắc chắn
phải chờ ṃn mỏi con mắt mới có tách cà-phê nóng hổi. Tuy gọi ăn sáng cho
sang trọng nhưng ban quản lư khách sạn chỉ đăi khách món điểm tâm
“Continental breakfast” ăn sáng tự do (nghĩa là khỏi phải trả tiền),
thường th́ căn bản như ngũ cốc, bánh trái, bơ, sữa, nước cam, táo, cà-phê nóng, cocao nóng,v.v… Thời buổi kinh tế suy thoái mà có ăn “free”
như vậy th́ tốt lắm rồi. Thực ra, nếu ai ở Mỹ lâu năm đều biết rằng:
“There is Nothing Absolutely Free” v́ ban quản lư đă nhanh tay tính trong
tiền mướn pḥng hết rồi.
Theo
chương tŕnh đă vạch sẵn lúc tôi c̣n ở bên Minnesota, anh chị Vinh Hồ mời
chúng tôi và anh Nguyên Bông đến nhà hàng Little Sài G̣n dùng bữa cơm trưa
hôm nay và chiều là buổi gặp gỡ của một số người là thành viên của trang
Web
www.ninh-hoa.com ,
các vị
niên trưởng Ninh Ḥa và các thành viên của hội Văn học Nghệ
thuật tại Florida tới chung vui tại quán “Phở Ḥa”. Cảm ơn anh chị Vinh
Hồ đă thông báo mời mọi người. Và cũng cảm ơn anh chị
Vinh Hồ lần nữa và anh Nguyên Bông đều đă v́
bạn đến thăm mà phải lấy “vacation” ở nhà tiếp đón. Chúng tôi thật áy náy
và cảm động trước tấm ḷng chân t́nh của quư bạn.
Nh́n đồng hồ vẫn c̣n sớm để gọi anh Nguyên Bông, tôi tiếp tục ḍ dẫm đường
đi trên mạng chuẩn bị cho cuộc hành tŕnh xuống West Palm Beach Garden
thăm hai anh em Cao Long và Cao Điền vào ngày mai.
- Alô, anh Nguyên Bông, Thành đây !
- Hi, Anh Thành.
- Good morning anh Bông! Đáng lẽ tôi gọi anh tối hôm qua nhưng v́ thời
gian cấp bách (chạy hụt hơi anh Bông ơi) và trễ quá rồi nên tôi xin lỗi
anh vậy. Tối hôm qua, tôi có ghé nhà anh Vinh Hồ gặp gỡ nói chuyện thật
vui.
- À, Anh Bông ơi ! Tôi mời anh ra nhà hàng ăn tô phở nói chuyện vui chơi,
lâu quá mới gặp anh lại.
- Nhà hàng nào ?
- Đúng ra, anh chị Vinh Hồ mời cả anh nữa anh Bông à! Vậy th́ ḿnh lấy
điểm xuất phát từ nhà anh Vinh Hồ cùng đi chung trên một chiếc xe cho
tiện. Vậy th́ hy vọng gặp anh ở đó nhé !
Tôi cố gắng thuyết phục và cuối cùng th́ anh Nguyên Bông đồng ư, chúng tôi
lập kế hoạch sẵn cùng đến và cùng đi với anh chị Vinh Hồ. Thênh thang
trên xa lộ nhộn nhịp độ nửa giờ, chúng tôi đến nhà anh Vinh Hồ, và chừng
10 phút sau th́ anh Nguyên Bông cũng đến. Mọi người chào nhau, hỏi han
rất niềm nở.
Trong khi chờ đợi, tôi đưa mắt nh́n xung quanh khu vực đường Pendleton.
Sân trước nhà anh chị Vinh Hồ trồng đầy măng cầu (nghe anh chị nói có tất
cả 31 cây) và một vài cây thanh long đang có trái đỏ ửng, sau hè cũng
vậy. Khoảng đất trống chính giữa những cây măng cầu anh chị cũng đầu tư
một giàn cây khổ qua dày đặc. Thấy anh chị bắc ghế, bắc thang đứng hái
măng cầu, khổ qua đầy rổ tôi thấy bắt ham. Tôi chợt có suy nghĩ là di
chuyển chỗ ở về đây mặc sức trồng cây miền nhiệt đới, vui thú điền viên,
trồng hoa thư giăn, và đi biển câu cá hưởng nhàn cho cuộc sống về hưu mon
men gần tới ngưỡng cửa.
Chúng tôi chia nhau đi thành 2 xe trực chỉ đến nhà hàng Little Sài G̣n tọa
lạc trên đường E. Colonial (hay là State Hwy 50). Đó là con đường sầm uất
nhất của người Việt buôn bán tại thành phố Orlando v́ nhiều cửa tiệm bán
hàng, quán xá ăn uống, và chợ người Việt cũng đều tập trung trên dăy phố
này, đại loại như Ánh Hồng với ḅ 7 món, Phở Ḥa, Phở 88, nhà hàng Viet
Town, chợ Tiến Hưng, v.v… Tuy nhiên nếu so sánh tổng quát với những khu
thương mại Việt Nam tại thành phố song sinh Minneapolis/St. Paul của
Minnesota th́ tầm cỡ Florida nhỏ hơn, ít thực khách và thưa thớt người đi
chợ hơn.
Qua sự giới thiệu của anh Vinh Hồ, chủ nhân nhà hàng Little Sài G̣n là ca
sĩ Thanh Sơn cũng là hội viên trong hội VNTD đưa tay bắt, chào hỏi, và
tiếp chuyện thân t́nh với chúng tôi. Mọi người đều gọi Phở cho bữa ăn
trưa v́ giản tiện, nhanh và có thể giữ bụng đói đi ăn nhà hàng chiều nay.
Chúng tôi chăm chú ăn, ít nói hơn v́ những chuyện cần nói, muốn nói đều đă
nói hết. Chị Vinh Hồ đứng dậy lại quầy trả tiền nhưng ca sĩ Thanh Sơn
không nhận, tươi cười chào hẹn gặp chiều nay tại quán “Phở Ḥa”.
Cùng với anh Nguyên Bông, chúng tôi quay trở lại nhà anh chị Vinh Hồ và
khoảng một giờ sau chị
Tố Anh đến nhập cuộc.
Chị Tố Anh và phu quân
là Thương Anh, vợ cũng như chồng là hai thi sĩ năng nổ được mệnh danh
là cặp sóng thần và là hai khuôn mặt rất quen thuộc, mẫn cán trong Cộng
đồng Việt Nam tại Orlando, và được nhiều bạn bè biết đến trong Diễn đàn
của Cựu học sinh trường VT-NTH
Nha Trang.
Anh chị cũng là hội viên của Hội VNTD do anh Vinh Hồ làm Hội trưởng và anh
Nguyên Bông làm Hội phó.
Khi con gái tôi tŕnh diễn màn vũ Ấn Độ và đàn Tỳ Bà giúp vui cho kỳ Hội
ngộ của 2 trường Vơ Tánh và Nữ Trung học tại Orlando năm 2007 do chị Tố
Anh làm Trưởng ban Văn nghệ, anh Thương Anh phụ trách mục Vũ Thế giới như
Hawaii, Trung Hoa, Irac, Nhật Bổn, Ấn Độ, v.v… Chúng tôi biết danh của anh
chị từ lúc đó.
Chúng tôi hỏi thăm gia đ́nh, nói chuyện vui vẻ, trao đổi về cuộc sống và
công việc cho đến giờ phải rời nhà đi đến Phở Ḥa.
Phở Ḥa xuất hiện trước mặt, không nhớ là tôi đặt chân đến nơi đây bao
nhiêu lần rồi. Nh́n thấy anh chị Phạm
Ngọc Cửu đă có mặt tại bàn từ hồi nào, tươi cười gọi tên tôi. Tôi
cười và gật đầu “Dạ kính chào anh chị và tất cả quư anh chị trong bàn”.
Xong thủ tục bắt tay, mọi người đều an tọa và bắt đầu là cuộc giới thiệu
xoay tṛn quanh bàn gồm có các nhà văn, thi sĩ và hội viên các hội Văn học
Nghệ thuật miền Đông Hoa Kỳ, Florida, Bác sĩ, Kỹ sư, anh Đỗ Xuân Hùng (Phu
quân của cố nhà văn Ái Khanh), chị Tuyết
Nga (rất năng nổ với hội đoàn, linh động với Văn học Nghệ thuật), chị Xuân
Lê (khuôn mặt năng động với cộng đồng), anh chị Thương Anh và Tố Anh, anh
Trần Minh Hiền (Chủ tịch Hội Văn bút
Florida), chị Phạm Thị Ô Mai (thi sĩ), anh chị Ngô Đ́nh Trọng (tức
Ngô Trưởng Tiến) là ông bầu đoàn
Cải lương
Ánh B́nh Minh,…
Bữa ăn thật là đậm đà, nói chuyện vui, cười ṛn ră. Anh Vinh Hồ cống hiến
vài câu thơ qua giọng ngâm của chính anh, nghe hay đáo để. Chị Tuyết Nga
với giọng Bắc đầm ấm, nhẹ nhàng âm hưởng đọc những bài Thơ của những thi
sĩ gửi tới trên những tờ giấy in sẵn. Bị yêu cầu đột xuất, anh Ngô
Trưởng Tiến chưa chi đă mở màn sớm với 2 câu vọng cổ, nghe thật là mùi
tai, ai cũng vỗ tay khen ngợi. Tôi đứng lên cảm ơn mọi người đă dành thời
giờ quư báu và sự ưu ái đối với tôi đến để chung vui buổi tiệc linh đ́nh.
Chị Ái Khanh ơi ! Phu quân chị ngồi đây, anh Hùng một ḿnh một bóng, tôi
nghẹn lời nhắc đến tên chị…
Tiệc tàn, mọi người cùng nhau chụp h́nh, bắt tay chào nhau ra về và hẹn
gặp lại đêm thứ bảy tại hội trướng
Orlando Garden Club, đêm
ra mắt đoàn Cải lương.
Anh chị Thương Anh và Tố Anh, và anh Nguyên Bông lái xe quay lại nhà anh
chị Vinh Hồ. Chúng tôi ăn măng cầu, uống cà-phê, uống bia, v.v…ngồi bàn
chuyện với nhau thâu đêm đến khoảng 2:30 sáng mới thật sự chia tay.
Về đến khách sạn mặc dầu hơn 3 giờ sáng, nhưng đêm ấy tôi cứ trắn trọc
măi, cứ nghĩ đến t́nh người, t́nh bạn sao thiêng liêng và cao cả quá.
Thậm chí có những người cả đời tôi chưa từng gặp mà sao họ nặng t́nh với
chúng tôi quá?
Kỳ: 1
2
3
4
5
6
7
