KỲ 4 :
Ăn sáng qua quít xong
xuôi, trả pḥng rồi chất hành lư lên xe, chúng tôi theo máy chỉ đường đi
Yellowstone, lại trở ra Rapid City, theo Freeway 90 west chạy một mạch đến
trưa.
Mọi người đều đói bụng nên bấm máy t́m quán ăn trong các thị trấn nhỏ dọc
đường kiếm chút ǵ lót dạ, nhưng mấy nơi này dân cư thưa thớt, chẳng có
quán ăn nào bán soup mà chỉ có một tiệm bán thịt nướng. Tạm thời mọi người
nhá mấy gói chip mua ở Sam Club ngày hôm qua. Xe ra lại free way 90 west
chạy tiếp. Vùng này vắng vẻ nên đến 6,7 dặm nữa mới có exit tiếp theo. Máy
chỉ đường lại bảo ra exit, rồi bảo quay ngược lại 90 East làm ai nấy hoang
mang. Đến cái Exit hồi năy t́m tiệm ăn máy bảo chạy ra, đường này nhỏ, chỉ
có một lane đường lại đi thẳng vào núi làm ai cũng tưởng lạc đường, nhưng
nh́n lại th́ đúng là Highway 14 vậy là đúng đường đi Wyoming. Chạy độ nửa
giờ, xe bắt đầu lên đèo, càng lúc càng cao, càng lúc càng khó đi. Khung
cảnh hùng vĩ và đẹp lạ lùng nhưng thấy cứ lên hoài tôi đâm ra ngao ngán,
than:
- Lâu quá mà chưa hết
đoạn lên đèo, c̣n đoạn xuống nữa không biết chừng nào mới qua khỏi cái đèo
này.
Hoàng trả lời tôi:
- Có lẽ sẽ không có đoạn
xuống đâu!
Tôi triết lư:
- Cái ǵ có lên lại
chẳng có xuống cơ chứ.
H́nh như đă chuẩn bị bài
cho chuyến đi khá kỹ, anh chàng giải thích:
- Hai phần ba tiểu bang
Wyoming là phần phía đông của dăy núi Rocky Moutain, một phần ba c̣n lại là
vùng cao nguyên gồm toàn đồng cỏ, như vậy là ḿnh chỉ có lên mà thôi.
Wyoming là tiểu bang có diện tích lớn thứ 10 trong 50 tiểu bang, lớn hơn
South Dakota và Minnesota nhưng chỉ có 550 ngàn dân, c̣n ít hơn South
Dakota. Như vậy không biết ḿnh có nhanh chóng t́m được một tiệm ăn kha khá
có món soup trong vùng dân cư thưa thớt này hay không, đói quá rồi.
Vậy mà khi lên gần hết
đèo, có một đoạn rất đẹp. Một bên là vách núi đá dựng đứng, bên kia là vực
sâu hun hút được bao phủ với lá vàng mùa thu chen lẫn với màu lá thông xanh.
Xa nữa là vùng đồng cỏ của miền đồng bằng mà chúng tôi vừa mới đi qua. Anh
Bích cũng cho xe dừng lại, chúng tôi ra ngắm cảnh và chụp h́nh rồi mới đi
tiếp.
Lúc này đổi qua anh Trân
cầm lái, anh hăng hái cất giọng:
- Đèo cao, dzô ta…cứ mặc
đèo cao, dzô ta…
Chúng tôi cũng thấy hăng
theo, cùng ḥa giọng. Cảm thấy trẻ ra như thời c̣n đi học được đi cắm trại.
Hết đèo, chạy vài chục
dậm nữa trên đường vắng vẻ, cuối cùng chúng tôi cũng đến một thành phố, đó
là thành phố Greybull. Ghé vào cây xăng ăn trưa tạm rồi tiếp tục theo
highway 14 đi tới Cody. Thành phố Cody chỉ c̣n cách cổng phía đông của
Yellowstone National park khoảng 50 dặm. Ở Cody chúng tôi mừng quá cỡ khi
bắt gặp một tiệm Walmart nằm bên lề của Highway 14. Hoàng hí hửng bê ngay
hai thùng ḿ như là được nhận phần thưởng cuối năm hồi đi học.
Đến cổng phía đông của
Yellowstone khoảng 4 giờ chiều, cả xe mua vé vào cửa chỉ có 10 đô dành cho
senior citizen nhờ thẻ của anh Bích. Đây lại là vé xài vĩnh viễn, tôi nghĩ
thầm:
- Người trẻ chắc ǵ đă
leo đèo trèo núi lần thứ hai để đi thăm lại Yellowstone th́ nói ǵ đến người
già. Chắc cái vé này có tác dụng như một lời chúc sức khỏe cho các vị cao
niên - C̣n khỏe xin các vị cứ đến đây chơi, chúng tôi luôn luôn hoan nghênh
và miễn phí cho quí vị!
Tưởng rằng đến đây là đă
tới nơi v́ tôi không h́nh dung cái park có diện tích gần 9 ngàn km2 này là
rộng đến cỡ nào, đến khi nh́n vào bản đồ chỉ đường mới thấy khớp.
Yellowstone ngoài phần lớn thuộc Wyoming c̣n kéo dài đến một phần của tiểu
bang Montana và Idaho nữa. Từ cổng vào này đến khu Old Faithful là khu vực
mà chúng tôi định viếng thăm trước tiên cũng phải đến gần 50 dặm. Khi được
biết nó c̣n rộng hơn tiểu bang Rhode Island tôi thật sự khớp.
Đoạn đường 50 dặm đầu
tiên của Yellowstone mà chúng tôi đi qua ngoài rừng thông xanh tốt c̣n có hồ
Yellowstone trải rộng bên dưới. Hồ rất rộng, nh́n trong bản đồ thấy nó ở độ
cao khoảng 2,400mm so với mặt nước biển. Cảnh non xanh nước biếc với ánh
nắng rạng ngời lấp lánh trên mặt nước thật quá tuyệt vời. Xa xa là hơi nước
trắng xóa từ các suối ngầm phun lên quyện vào cây cối của rừng núi. Xa nữa
là các đỉnh núi cao tuyết phủ làm cảnh trí như là cảnh thần tiên trong
chuyện cổ tích.
Qua khỏi cảnh đẹp là đến
đoạn rừng bị cháy do các trận cháy rừng trước đây. Tôi cảm thấy ghê ghê, lỡ
như có hỏa hoạn nữa không biết chạy đi đâu. Những thú hoang mà chúng tôi mất
công chạy ḷng ṿng ở Custer State Park vẫn không nh́n thấy bây giờ lại thấy
ngay trên đường đi. Đầu tiên là một đàn ḅ rừng, lát sau là một con thú lớn
mang trên đầu cái sừng có nhiều nhánh giống như những cành cây đă rụng hết
lá vào cuối mùa thu. Nhiều du khách dừng xe lại để chụp h́nh những thú vật
hoang dă này. 3 ông tướng của chúng tôi cũng xuống xe để chụp. Tôi dí mắt
vào cửa kính xe ṭ ṃ hỏi:
- Con
ǵ mà họ chụp h́nh dữ vậy?
Chị Lan nhanh nhẩu:
- Chắc
là con dê núi chúa.
Chị Oanh phá ra cười:
- Trên
xe ḿnh cũng có mấy con dê chúa rồi mà c̣n đi đâu chụp vậy không biết.
Tôi nói:
- Chắc họ đến chào sư phụ!
Khi đến được Old Faithful
th́ trời đă chạng vạng tối. Nhưng ở đây khách du lịch vẫn c̣n đông nghẹt, ra
vô tấp nập. Parking đầy xe. Anh Bích và Hoàng vào hỏi thuê pḥng nhưng mới
một tí sau anh Bích ỉu x́u đi ra thông báo:
- Họ
bảo chỉ c̣n 1 pḥng 2 giường ngủ. Đang c̣n lưỡng lự chưa quyết định th́ có
tay bên cạnh dành mất.
Chúng tôi tính toán:
-
Ḿnh đi chỗ khác kiếm
nữa. Nếu kẹt quá th́ thuê một pḥng 3 cặp ở chung cũng được.
Chạy xe đi ṿng ṿng khu
gần đó t́m chỗ nhưng có nhiều chỗ đă bị season closed v́ hết mùa du lịch.
Chị Lan và chị Oanh lo lắng:
-
Nếu không thuê được chỗ ở th́ tối ḿnh ngủ đâu bây giờ? Ngủ trong xe hả?
Mấy ông lên tiếng chọc:
- Ngủ
trong xe có sao đâu. Chỉ cần chỗ ngă lưng.
Tôi bàn:
- Th́
ḿnh ngă 4 cái ghế trước ra là nằm được 4 người. Ghế sau nằm được một người
nữa. C̣n một người vào khách sạn ngồi pḥng khách ngủ.
Hai chị lo lắng lắm.
Tôi th́ khỏi lo v́ tính tôi rất lạc quan, nghe nói ở nước Mỹ này có hơn
triệu gia đ́nh v́ suy thoái kinh tế phải dùng xe làm nhà. Lâu lâu nằm xe nếm
mùi homeless cho biết cảm giác của người ta chứ. Hơn nữa xe ḿnh là xe van,
rộng răi thoải mái, có ǵ mà lo.
Chúng tôi chạy xe qua
hướng khác, dọc đường gặp một đám ḅ rừng đang gặm cỏ. Thế là dừng xe lại,
quay phim, bấm máy ảnh lia lịa. Đám ḅ cứ thong dong tà tà gặm cỏ, có vẻ đă
quen lắm với cảnh con người xí xọn ṭ ṃ này.
Cuối cùng cũng t́m
được một khách sạn khác và thuê được một cabin sót lại cuối cùng với 2
giường ngủ cho 3 cặp. Như vậy là đi chơi Yellowstone nên đặt trước khách sạn
v́ du khách ở đây luôn luôn đông. Nghe nói từ năm 1960 đến nay, chẳng năm
nào ít hơn 2 triệu du khách. Tháng 7 vừa rồi con số khách kỷ lục là 975 ngàn
người, không chuẩn bị trước là không ổn. Chúng tôi kiếm được một pḥng cũng
là hên rồi. Việc đầu tiên sau khi nhận pḥng là làm một bữa liên hoan ḿ ly
rồi hậu xét!
Quả nhiên là món ḿ ly
ngon hơn món mầm đá của trạng Quỳnh ngày xưa nên ăn xong chị Lan lên tinh
thần liền, hỏi:
- Sao, bây giờ đi dạo
một tí nghen.
Anh Trân vén màn nh́n
ra ngoài:
- Thôi, trời tối mịt
rồi, lại mưa lất phất nữa, nghỉ ngơi cho khỏe rồi mai mới đi.
Ba cặp dành nhau nằm
đất v́ pḥng chỉ có 2 giường đôi. Cuối cùng đề nghị rút thăm, nhưng không
may hai cặp trẻ hơn phải nằm giường trong khi cặp lớn tuổi nhất lại được nằm
đất. Cũng v́ cảm, ngủ không được nên tôi mới có cơ hội thu được tiếng ngáy
có một không hai của... anh Trân để cho vào Video Tây du kí của chúng tôi
sau này. Tôi phải mất nhiều công phu lắm mới thu được v́ mỗi lần nghe tiếng
ảnh ngáy, chĩa máy quay vào th́ ảnh lại im re. Anh Bích cũng nghịch, canh me
thu tôi ngáy nhưng tôi ngủ tỉnh lắm. Ảnh vừa rón rén tới gần cái camera đang
charge pin ở đầu giường tôi là tôi tỉnh giấc liền. Ba cặp lớn tuổi, mỗi
người một kiểu ngáy, nhưng anh Trân xui nên bị tôi bắt làm diễn viên bất đắc
dĩ. Hoàng c̣n chơi ác, dùng software tăng tiếng ngáy của ảnh to gấp 3 lần
làm ông anh kêu trời không thấu.
Có lẽ ở chung pḥng,
một người thức dậy sớm lục đục là tất cả lần lượt dậy theo nên trời b́nh
minh vẫn c̣n mờ mịt mà tất cả chúng tôi đă có mặt ở suối phun nổi tiếng Old
Faithful rồi. Old Faithful nổi tiếng v́ nó phun nước rất đúng hẹn, trung
b́nh 90 phút là phun nước một lần, sai số không đến 10 phút. Các suối khác
vô chừng, có cái mỗi năm trung b́nh chỉ phun hai lần. Chúng tôi gặp hên, vừa
đến nơi đă được Old Faithful chào đón liền. Tất cả mọi người đều có ảnh tươi
cười trước cột nước đang phun cao đến 60 thước, tuy là ảnh hơi tối v́ thiếu
ánh sáng. Trời u ám và lạnh chớ không nắng ấm như những ngày trước ở South
Dakota nên xem xong Old Faithful chúng tôi vào cửa hàng lưu niệm mua sắm và
nghỉ ngơi cho ấm áp trước khi đi xem tiếp các suối phun khác trong vùng.
Chúng tôi lại gặp hên, hầu hết các suối phun mà chúng tôi t́m đến đều phun
nước chào mừng các vị khách nhiệt t́nh, không kể ǵ trời lạnh lẽo.
Thấy các suối phun và
các vũng nước sôi sục, tôi bỗng dưng thèm có trứng luộc chấm muối tiêu. Kỳ
sau nếu đi thăm chỗ này lần nữa, tôi sẽ nhớ đem theo một cây vợt cán dài và
vài dĩ trứng gà. Sỡ dĩ phải đem vợt cán dài để nhúng trứng vào hố nước nóng
v́ du khách bị cấm không được đến gần các suối phun có thể bị sụp xuống hố
th́nh ĺnh. Nghe nói trước đây đă có 1 du khách bị chết v́ sụp xuống śnh
lầy.
Xem được hơn chục
suối phun, chúng tôi về lại khách sạn ăn trưa và trả pḥng. Không biết nếu
xem hết cả 300 suối phun lớn nhỏ của Yellowstone phải mất bao lâu!
Chúng tôi trực chỉ
cổng phía bắc để đi thăm Mammoth Hot Springs. Đường đi một bên là rừng
thông, một bên là con sông Yellowstone. Hết rừng lại đến những đồng cỏ vàng
rực, những núi đá lởm chởm như những trận đồ mô tả trong truyện kiếm hiệp.
Hơn một giờ th́ đến nơi. Rút kinh nghiệm về chuyện chỗ ở, chúng tôi đến ngay
khách sạn Mammoth, c̣n được 2 pḥng nhưng giá mắc quá, hỏi thăm mới biết là
đi thêm 5 dặm nữa, ra khỏi cổng vào phía bắc là thành phố nhỏ Gardiner thuộc
tiểu bang Montana có rất nhiều nhà trọ giá rẻ. Ở đấy, chúng tôi dễ dàng thuê
được 3 pḥng rồi quay lại Mammoth hot springs. Khi quay vào, chúng tôi có
dừng lại chụp h́nh kỷ niệm Roosevelt Arch là cổng vào phía bắc của
Yellowstone được tổng thống Theodore Roosevelt khánh thành ngày 24/4/1903.