
Lan chụp với người lính gác
dinh thủ tướng Anh
Qua những cuộc tṛ chuyện với Chị Đào bạn tôi đang định cư ở Anh quốc :
“Khi nào qua bên này chơi một chuyến đi D́ Lan” tôi trả lời, Em
cũng thích lắm, để dịp nào thuận tiện em sẽ đi, rồi một ngày đẹp trời nhân
dịp đi công tác ngang Lănh sự quán Anh tôi ghé vào hỏi thủ tục, xin bộ hồ
sơ về nghiên cứu, tôi lên kế hoạch sẽ đi vào dịp Noel và Tết dương lịch,
tôi muốn đi vào dịp này lư do thứ nhất được biết về ngày Giáng sinh của xứ
lạ, cũng như Tết của họ như thế nào, lư do thứ hai dịp này là ngày nghỉ lễ
Tết thuận tiện cho cả Chị và tôi, có nhiều ư kiến bạn bè cũng như của Chị
Đào, “Sao D́ lại đi vào mùa này, lạnh lẽo lắm, lúc nào trên ḿnh
cũng như quấn cái mền” nhưng không làm tôi thay đổi ư định, tôi chờ
bên Anh gởi thư mời về sẽ nộp hồ sơ xin visa du lịch, trước thời gian đó
tôi đă liên lạc t́m hiểu chuyến bay, giá cả, thời gian có đúng với kế
hoạch của ḿnh không. Hồ sơ nộp được một tuần tôi nhận được điện thoại mời
đến phỏng vấn ngoài Hà Nội, rơ là phức tạp, chỉ có 15 phút phỏng vấn mà
phải di chuyển cả 2000 cây số biết làm sao đây … .đi bằng phương tiện xe
lửa chi phí thấp nhưng thời gian 5 ngày cả đi lẫn về tiền ăn đường cũng
nhiều, cuối cùng tôi quyết định phương tiện máy bay, sáng ra sớm đến 11
giờ phỏng vấn, chiều 18 giờ quay lại Sài g̣n, quá tốn kém nhưng thời gian
ngắn không ảnh hưởng đến công việc đang làm cũng như những ngày nghỉ phép
sắp tới. Ngày đi, giờ chờ đợi đến tên ḿnh gặp đại diện nước Anh hơi căng
thẳng tuy nhiên kết quả tốt đẹp, tự thưởng cho ḿnh tôi liên hệ với Chị
Mai Hương một đối tác lâu năm của Công ty chúng tôi, đang sinh sống tại Hà
Nội, ghé nhà Chị ăn cơm trưa, sau đó lang thang chợ Đồng Xuân, 16 giờ từ
giă Chị trở lại Đại sứ quán Anh nhận visa, ra sân bay quay về thành phố đă
22 giờ thật vui ...
Tối ngày 22/12 tôi đến sân bay lúc hơn 22 giờ kịp giờ khởi hành lúc 23 giờ
30, một ḿnh rong ruỗi, sau chuyến đi Hàn quốc đây là lần thứ 2 tôi đi xa
hơn nữa, hành tŕnh của tôi sẽ quá cảnh sân bay Charles de Gaulle Pháp lúc 7
giờ sáng giờ địa phương tôi được biết qua thông báo của tiếp viên trên máy
bay nhưng sao lúc đó tôi thấy trời tối đen như 7 giờ đêm, sợ ḿnh nghe lầm,
quay sang người đồng hành bên cạnh là một chàng trai người Pháp c̣n rất trẻ
xác định tôi đă nghe đúng chứ không lầm, một sự khác lạ đầu tiên tôi đang
chứng kiến, đă lâu tôi chỉ nghe qua những câu chuyện trao đổi với những
người thân ở nước ngoài về có ngày không có đêm cũng như có ngày giống nhu
đêm, có lẽ c̣n nhiều điều lạ nữa ...tôi lang thang dạo quanh các gian hàng ở
sân bay Pháp hy vọng sẽ t́m được vài món quà lưu niệm cho người thân ở quê
nhà, quen dùng tiền Việt nhưng lúc đó nh́n đâu tôi cũng thấy tính bằng euro
tôi có cảm tưởng những món quà ḿnh muốn mua nó xa vời vợi khó thực hiện ...
2 giờ chờ đợi cũng qua và tôi đă đến sân bay Heathrow của Anh vào lúc 9 giờ
địa phương (giờ của Anh đi sau giờ Việt Nam 7 giờ, Pháp th́ sau 6 giờ) cũng
như mọi lần trước khi kiểm tra xong tôi chờ lấy hành lư b́nh thường như các
sân bay trước, nhưng chờ măi chả thấy hành lư của ḿnh đâu cả, tôi suy nghĩ
sao lại chậm quá, bất chợt tôi ngẩng nh́n lên phía trên băng chuyền hành lư
có ghi tên chuyến bay đến th́ không phải chuyến bay của ḿnh, tôi đi dài dài
t́m kiếm rồi phát hiện mỗi chuyến bay có một băng chuyền hành lư riêng biệt,
và rồi gần cuối dăy tôi đă nh́n thấy duy nhất hành lư của tôi đang chạy ṿng
ṿng trên băng, rơ là ngớ ngẩn đúng là khờ ra tỉnh, kéo vali của ḿnh xuống
rồi tự cười thầm, khác với sân bay của Pháp đa phần người làm việc là người
da màu, sân bay ở Anh đa số là người Ấn Độ, sau khi xong khâu kiểm tra nhập
cảnh, đẩy hành ly vừa ra đến gần cửa tôi đă thấy Anh Châu (Ông xă của Chị
Bạn tôi) đă đứng chờ, chưa kịp hỏi thăm Anh đă nói với tôi “Hôm nay Chị c̣n
đi làm, và Anh hỏi thăm tôi có mệt lắm không”, Chị cũng chu đáo để thêm cái
áo ấm trên xe sợ tôi lạnh nhưng thời tiết lúc bấy giờ khoảng 10 độ, chưa sao
v́ tôi cũng đă chuẩn bị đầy đủ cho cuộc hành tŕnh đến xứ sương mù rồi.

Lan chụp với Anh Chị bạn gần Buckingham
Nhà Chị bạn tôi ở Northampton cách sân bay 2 giờ xe, gần vào đến phố Anh
Châu ghé qua chỗ Chị làm để Chị yên tâm v́ Anh bảo Chị lo tôi đi có một
ḿnh, không hiểu tiếng tây của tôi được đến đâu, vừa thấy tôi Chị đă lên
tiếng D́ không lạnh sao mà mặc có một áo mỏng manh vậy, đúng là người của
xứ nóng, qua vài câu hỏi thăm Chị trở vào làm tôi và Anh ghé qua siêu
thị ăn trưa , mua vài món cho bữa ăn chiều, dạo ṿng các gian hàng , thật lạ
kỳ tôi thấy có những quả dừa khô đặc sản của Bến tre xuất hiện ở trên quầy
hàng, những ngày xa xưa c̣n bé tôi hay phụ mẹ nạo dừa bằng cái bàn nạo sắt,
bây giờ sướng rồi chẳng phải vất vả tất cả đều làm bằng máy, thuận tiện hơn
đă có nước dừa cô đặc đóng hộp, không hiểu với quả dừa khô thế này họ sẽ
dùng vào công việc ǵ ? ? ?
Nhà Anh chị thuộc khu tây sinh sống nhiều, rất ít người việt, Anh Chị được 4
người con, một gái đầu rồi 3 trai kế tiếp, Chị nói với tôi Nhà Vy một người
bạn ngày xưa làm chung với tôi theo chồng định cư ở Anh ở cách đây khoảng 10
phút đi bộ, ngôi nhà của Anh Chị gọn gàng xinh xắn, trước nhà là khoảng sân
bé có vài khóm hoa, phía sau nhà là mảnh vườn nhỏ, Anh bảo mùa hè thường ra
sau vườn tận hưởng khí trời ấm áp cùng thưởng thức món BBQ.

Con đường trước Nhà Thờ Việt ở Birmingham
Sáng ngày đầu tiên khi đặt chân đến Anh sau khi dùng điểm tâm tại nhà tôi
cùng Anh Chị ra phố dạo các cửa hàng xem không khí chuẩn bị ngày giáng sinh,
trong lúc dạo bộ trên đường tôi thấy có vài bó hoa tươi dựng hờ hững góc
đường, Chị bảo với tôi chỗ này ngày hôm qua có người chết nên họ để hoa ngay
đó, trưa đó Chị nói với tôi ḿnh sẽ ăn cơm mừng Giáng sinh cùng với các bạn
làm chung cơ quan của Chị ở ngoài phố, sau bữa cơm trưa chúng tôi lang thang
các gian hàng ngay phố về đến nhà đă 3 giờ chiều, cảm nhận đầu tiên của tôi
về t́nh cảm con người với con người của đất nước này không được nồng nhiệt,
ấm áp như con người Hàn Quốc, kết thúc ngày đầu tiên b́nh thường.
Khuya ngày 24 tôi cùng gia đ́nh Anh Chị dự lễ đêm
Giáng sinh tại một Nhà thờ Tây cách nhà khoảng 15 phút xe, không khí lễ ở
đây không rộn ràng như Việt Nam, lễ bắt đầu đúng 12 giờ đêm, nghi thức hoạt
cảnh đơn giản, duy nhất trong lúc lễ có 6 trẻ đóng vai Thiên thần với đồng
phục đầm trắng quỳ quanh cái giỏ mây trong đó là Chúa Hài đồng(v́ đến trễ,
phải đứng trên lầu tôi không thấy được Chúa Hài đồng trong giỏ là tượng hoặc
trẻ sơ sinh thế vai), cuối lễ Cha vẫn mặc nguyên áo lễ đứng ngay cửa ra vào
bắt tay từng người và chúc mừng
“Merry Christmas and Happy New Year”, thân
mật ấm cúng,
tôi thấy rất ít người Việt xem lễ ở đây nên
thấy lạc lơng buồn buồn, khi về đến nhà các con Anh Chị tặng quà cho ChaMẹ
và tôi, khá bất ngờ v́ không biết nên chẳng chuẩn bị ǵ cả, quà Việt Nam đem
qua đă đưa ngay khi mới đến rồi thôi th́ tôi chỉ biết chúc mừng gia đ́nh
những lời chúc giống như vị Linh mục Tây vừa chúc sau Thánh lễ, tôi học thêm
được một điều mới thú vị sau khi dự lễ đêm về các thành viên trong gia đ́nh
tặng quà cho nhau và cùng nhau ăn uống tại nhà chứ không lang thang ngoài
đường như Việt Nam, ấm cúng và b́nh an.
Sáng 25 mặc dù thánh lễ được cử hành lúc 9 giờ, vậy mà khi tới Nhà thờ tôi
chỉ thấy lác đác những ông bà già tây lụm khụm đi lễ, có lẽ giới trẻ đêm qua
vui mừng Giáng sinh quá khuya không dậy dự lễ sáng được.
Theo lời chị bạn tôi kể hằng năm chiều 25/12 các người Việt định cư ở Anh
đều tập trung tại Nhà thờ do Cha người Việt dâng lễ vào lúc 16 giờ ở
Birmingham cách nhà chị bạn tôi khoảng 1 giờ xe đây là dịp mọi người tṛ
chuyện để bớt nhớ quê hương, ngoài thánh lễ mừng Chúa sống lại các bạn trẻ
có những tiết mục như: sự tích Chúa giáng sinh, sự tích Adong và Eva, các
tiết mục vui cười nhớ về quê nhà v..v... sau đó là liên hoan mỗi người 1 tô
phở ḅ nấu theo gu của người Việt Nam, thế là tôi đă tận mắt thấy tai nghe
về ngày lễ Giáng sinh của phương Tây rồi đó bạn ơi.
Mời các bạn xem tiếp vào
Phần 2 kỳ tới

Hoàng
Thị
Lan
SàiG̣n, 3/2011
