Trang Các n Ăn

MÓN ĂN QUÊ HƯƠNG
P Đức Lâm

P Đức Lâm

 Người Ninh Ḥa,
sinh sống tại Dục Mỹ.

 


 Hiện cư ngụ tại
Toronto, CANADA  

 

 

 

 

 

 

          Từ ngàn xưa mọi người Việt chúng ta ít khi muốn xa quê hương và lũy tre xanh vây quanh xóm làng, từ miền Trung vô Sài G̣n làm ăn cũng ít muốn đi chứ không muốn nói đâu cho xa. Sau năm bảy mươi lăm, có hơn hai triệu người Việt phải xa quê hương đi định cư khắp nơi trên thế giới.

 

          Nhưng nhờ những phương tiện tân tiến như email, messenger ḿnh t́m lại nhiều bạn bè lưu lạc bốn phương trời, đôi khi đang làm việc, ḿnh có thể chat với bạn những câu joke để thư giản trong giây phút, chuyện nhớ bạn bè, người thân cũng ít đi. Chỉ c̣n nhớ nhung những hương vị của các món ăn Việt Nam.

 

          Vào những năm đầu tiên đó, báo chí, sách vở rất hiếm hoi, tiếng Việt chỉ có ở trong nhà nói với nhau thôi, rồi sự nhớ nhà, nhớ quê hương rất mănh liệt không biết ḿnh có c̣n thưởng thức lại những món ăn ngày xưa mà ḿnh thường ăn từ khi c̣n bé.

Người Việt hải ngoại cứ nghĩ ḿnh sẽ không bao giờ ăn được tô phở ngon như ngày xưa, người Ninh Ḥa nói riêng th́ không bao giờ quên món nem nướng, nem chua không có nơi nào làm ngon như quê ḿnh, chân lư đó sẽ không thay đổi cho những ai chưa có dịp về lại thăm quê hương ḿnh.

 

          Vào những năm đầu tiên, các thức ăn mang từ trong nước sang đây, chúng tôi chiếu cố tận t́nh, như chuối ép khô, cốm nếp rang miền Trung, mực khô v..v..

Sau này tôi biết được dấu chân ruồi ở chuối khô, trong cốm nếp ngào đường đen ở Ninh Ḥa có cát rất nhiều, cũng từ đó rất e ngại những món Đặc sản này.

          những thành phố lớn có đông người Việt cư ngụ, chúng tôi rất may mắn có đầy đủ những món ăn khắp ba miền, cộng thêm nhiều gia vị khắp trên thế giới, những chef người Việt học được đến nơi đến chốn tinh hoa ẩm thực của thế giới, họ góp phần làm phong phú thêm những món ăn chúng ta đă có, không muốn nói là ngon hơn rất nhiều cũng những món đó đang có ở trong nuớc.

Ngoài ra các món như bánh căn, bánh ướt, bánh xèo, bánh hỏi v..v.. ở đây đều làm được. Cho đến bánh tráng dày ở Los sản xuất ngon hơn ở VN rất nhiều.

 

          C̣n riêng về mắm, chúng tôi được người D́ trước kia là chủ vựa mắm lớn ở Nha Trang cố vấn, cho nên có recipe làm thử mắm ruột, mắm sút cũng như mắm nêm rất ngon, nhưng sang đây ai cũng ăn mắm muối ít lại, cho nên chỉ làm thử vài lần rồi thôi, c̣n bây giờ mắm được nhập cảng từ VN cứ ra chợ mua th́ có, làm chi cho mệt.

Xin ví dụ về phở một món ăn dân tộc, sau ba mươi năm tinh hoa, cái ngon của phở đă theo chân người Việt tị nạn đi ra Hải ngoại rồi. Như đă nói ở trên là nhờ có đầy đủ gia vị, cộng thêm thịt xương ḅ rất nhiều và rẻ, cho nên làm tăng hương vị muôn đời của phở, cứ hỏi những người đi du lịch VN mới về th́ biết. Nên nhớ mỗi năm mỗi người Mỹ hay Canada tiêu thụ chỉ riêng thịt ḅ là 70 Kg, phẩm chất thịt ḅ và sữa cùng phó sản của sữa ở Bắc Mỹ là đứng số một của thế giới, thịt ḅ nhiều và phẩm chất ngon, thêm kiến thức ẩm thực mà người Việt học được ở đây th́ phở ngon hơn là đúng lắm. Có ai thử nấu phở bằng xương Veal hay chưa? Xương ḅ tơ này làm cho nước phở ngon ngọt không cần bột ngọt, mới thấy sự pha chế hài ḥa của người Việt xa quê.

 

          Nói về thịt gà, phở gà ở hải ngoại, nhiều ngưới chưa biết nên thường hay chê thịt gà công nghiệp không ngon bằng ở VN, thật ra ở đây có nhiều loại gà khác nhau. Gà có tuổi khoảng hai năm là rẻ nhất, một đô một con dùng để nấu súp, kế đến là gà một năm dùng để nấu stew, rồi gà 6 tháng nấu phở gà, thịt rất giống gà ở VN, rồi gà 42 đến 50 ngày là gà công nghiệp, v́ nhu cầu người tiêu thụ ở đây thích ăn thịt gà roast và deep fry cho nên loại này thích hợp. Ngoài ra c̣n có gà đi bộ (Free run), gà ác và gà Long phụng nhập từ Trung quốc, cho nên khi đi chợ nên nói với họ là ḿnh cần loại nào.

 

          Về lại Ninh Ḥa, t́m lại cuốn nem nướng ngày xưa lại càng thất vọng. Đọc bài viết Tôi về của Phù Vĩnh Sơn và Bếp lửa hồng của chị Huyền Chiêu sẽ thấy những điểm này. Anh Sơn than rằng cuốn chả ram thiếu vắng con tôm, mà chỉ có cọng hành lá làm cho cuốn nem thiếu hương vị, chưa nói đến chén nước tương thiếu tôm với thịt nem mà chỉ có nếp với nước màu, thịt nem càng không thể so sánh với miếng thịt nem và rau sạch đầy đủ ở Mỹ. Vấn đề ở đây là Market demand của các nước có ngoại tệ mạnh, hể người tiêu thụ cần, là bằng mọi giá con buôn bắt buộc phải nhập cảng để thỏa măn nhu cầu. Như con tôm quê ḿnh ngày xưa làm ǵ có nh́ều bằng ngày hôm nay, trước kia tôm có ít nhưng người dân có thể mua được, bây giờ tất cả đều xuất cảng cho nên giá tăng cao th́ người dân b́nh thường làm sao có đủ tiền để ăn con tôm. Ngược lại ở Canada vào năm 80 một pound tôm là khoảng hai mươi dollars, bây giờ cũng size đó một pound chỉ có bốn năm đồng, c̣n làm sạch lấy đầu, bỏ vỏ, lấy chỉ đen trên lưng từng con tôm. Tôm bây giờ ở đây nhiều lắm, từ Thái Lan, Nam Mỹ và Việt Nam cho nên sự cạnh tranh càng lớn. C̣n nhiều thứ càng nói càng đau ḷng, tất cả cho xuất cảng lấy ngoại tệ, như trái Sấu ( Có mùi vị giống như trái da đá xanh ở Dục Mỹ ) cũng có ở đây chỉ v́ người dân Hà Nội muốn nhớ lại hương vị xưa.

 

          Người dân trong nước tiếc nhớ cho những món ăn truyền thống không c̣n ngon giống như ngày xưa nữa. C̣n ở đây lại nhớ đến món ăn chơi ( Quà vặt) như chuối chiên, chuối nướng bắp rang với cát v..v..Thật ra ở đây làm được hết, nhưng không có nhu cầu, quà vặt ( Snack) ở đây nhiều và ngon hơn.

 

          Cũng chỉ v́ tiền, v́ xuất cảng, Trung quốc bất chấp sự ô nhiễm môi trường sống của người dân nước họ, bất chấp sự di hại của bệnh tật sau này, cứ sản xuất thật nhiều hàng hóa bán cho khắp nơi trên thế giới, nhà nào cũng có đồ made in China. C̣n Trung quốc có nhu cầu ăn uống cho nên không biết bao nhiêu con cá mập bị giết lấy vây, mới đây người ta bắt được một chiếc tàu đánh cá treo cờ Mễ có 14 tấn vây cá mập nhưng trên tàu không có con cá mập nào hết, cũng như viên thuốc Hải cẩu bổ thận hoàn mà mỗi năm người ta giết hơn một trăm ngàn con hải cẩu đực ở bờ biển phía Đông của Canada chỉ cắt lấy hai ḥn xong th́ bỏ cả con hải cẩu phải chết đau đớn lại, để chế ra viên thuốc quái ác này. Cũng tại v́ câu ông uống bà khen hay, hoặc ông uống bà không khen mà bà hàng xóm nói very good!!!! Mới ra nông nỗi này. Có ai thông cảm cũng có hơn một trăm ngàn con hải cẩu cái phải sống cảnh …bơ vơ.

 

          Trong mỗi bữa tiệc th́ món súp thường là đắt tiền nhất, người Anh th́ có súp Rùa, Nhật có súp rong biển quí, người Trung Hoa có súp tổ yến, súp vi cá, món này đúng ra lúc ăn phải lấy đũa gắp vi cá chứ không phải ăn bằng muỗng, có nghĩa phải có vi cá rất nhiều, gần đây từ cung đ́nh của Mao Trạch Đông người ta biết được món súp Phật nhảy tường, cũng chỉ để phục vụ cho mấy ông “T́nh vui trong phút giây thôi, ư sầu mang suốt đời”. Đàn ông mỗi ngày tập thể dục, đi bộ, đi bơi, năng vận động, không uống rượu, không hút thuốc, tinh thần bớt căng thẳng sẽ không cần ăn hay uống những thứ vừa nêu trên cho dù ăn cơm với rau mỗi ngày th́ bà cũng khen ngon như thường.

          Mỗi ngày chuyện vệ sinh thực phẩm ở VN, không biết có bao nhiêu vụ ngộ độc thực phẩm. Lúc đầu ai cũng tưởmg mâm cơm của người dân VN được có đến ba bộ là Y tế, Nông nghiệp và Công thương nghiệp chịu trách nhiệm quản lư, nhà nước lo cho người dân chu đáo, nhưng thực tế khi xảy ra chuyện người dân bị ngộ độc thực phẩm th́ bộ này đổ trách nhiệm cho bộ kia, cuối cùng không có ai có trách nhiệm hết, điển h́nh là vụ x́ dầu, sữa cho trẻ em v..v..

 

          Cũng v́ thực phẩm ở Việt Nam không được an toàn cho nên có ông cựu bí thư mới trồng rau sạch trên sân thượng nhà lầu của ông, không biết sau này v́ nhu cầu heo sạch, ông dám nuôi heo trên sân thượng lắm đó, hay để nhớ những ngày tháng của năm bảy mươi lăm mấy ông đă làm sau khi vô Nam.

 

          Trở lại những món ăn hay sản phẩm VN, trong đó có trà và cà phê. Trà là vấn đề không cần bàn v́ tất cả danh trà đều ở Trung Quốc hay Đài Loan được mọi người trên thế giới công nhận, Việt Nam chưa có loại nào làm cho người ta biết đến. C̣n Cà phê VN tuy là nước xuất cảng đứng thứ nh́ trên thế giới, sản lượng th́ có nhưng phẩm chất th́ chưa. Cách pha chế và phục vụ tại các quán cà phê ở đây ngon hơn nhiều so với VN. Nghe anh L L cũng là người Ninh Ḥa trong group nói rằng ở Cali có quán cà Lú là quán cà phê rất ngon ở đây, hôm nào có dịp phải thử cho biết.

 

          Bao năm xa cách quê hương, muốn về thăm lại chốn cũ, t́m lại người xưa, chứ không dám t́m lại những món ăn ngày xa xưa, biết chắc sẽ làm tan vỡ mộng đẹp đă ấp ủ trong ḷng bao nhiêu năm qua.

 

 

  Phó Đức Lâm
Vào Đông 2009

 

    

   www.ninh-hoa.com