|
CHUYỆN T̀NH Y MƠ
Cao Hoài Trí
|
Nguồn nước đổ từ trên ngọn núi,
tạo thành con suối chảy ngoằn ngèo qua nhiều khúc cua, với ḍng nước
trong vắt ; có thể đứng trên bờ nh́n tận đáy ở những nơi có độ sâu
chỉ đến ngực người lớn.
Và đây cũng là con suối duy
nhất có từ bao đời nay ở vùng đất khô cằn này, để cho con người khai
thác đưa vào sử dụng trong đời sống sinh hoạt. Điều tuyệt vời ở con
suối, là nước có quanh năm không bao giờ cạn. Cho nên ban đầu chỉ có
người dân tộc sống theo kiểu du canh du cư t́m đến trồng tỉa bắp đậu
làm thức ăn hàng ngày. Lâu dần người kinh mới nhận ra, với điều kiện
khí hậu tuy khắc nghiệt nhưng bù lại có nguồn nước mát, th́ chuyện
định cư lâu dài cũng là một thuận lợi.
Măi về sau, do đặc thù của
t́nh h́nh đất nước bị chia cắt. Cuộc chiến tranh Nam Bắc nổ ra nhiều
nơi, th́ vùng đất này được chọn làm nơi xây dựng các trung tâm huấn
luyện cho quân đội cộng ḥa. Với cái tên Dục Mỹ. Từ đấy, vùng đất
khô cằn ngày nào bỗng trở nên đông đúc. Đa phần dân cư là thân nhân
của người lính đang tại ngũ trong quân đội của các trung tâm. Và
được chia theo thành những trại gia binh tập trung của từng trung
tâm đó. Tuy vậy vẫn có những buôn làng người dân tộc sinh sống gần
phía b́a rừng, với số dân rất ít.
Có lẽ do thói quen tập tục, mà
từ khi gia đ́nh Y Mơ từ một buôn làng ở vùng đất đỏ Ban mê Thuột
chuyển về đây sinh sống đă chọn mảnh đất gần sát bờ suối để dựng căn
nhà nhỏ. Tuy đơn sơ nhưng cũng chia ra vách ngăn pḥng trước, pḥng
ngủ và bếp núc phía sau nấu ăn không khác ǵ người kinh. Các vách
dựng xung quanh căn nhà đều đan bằng tre nứa. Và tận dụng nguồn đất
sét tại chỗ trộn lẫn với rơm để đấp lên từng vách ngăn trông chắc
chắn không thua ǵ vôi vữa xi măng. Và mái nhà được lợp bằng tranh
đan rất chắc. Nên vài năm mới thay một lần. Chính vách đất, mái
tranh và hứng ngọn gió từ con suối thổi vào, cho dù tiết trời có vào
mùa hè nóng bức, th́ trong căn nhà cũng mát mẻ, với khí trời trong
lành, c̣n hơn các ngôi nhà cao tầng sử dụng máy điều ḥa.
Y Mơ dáng người thư sinh.
Chiều cao chưa đầy 1m6. Nhưng khuôn mặt trông dễ thiện cảm. Nhất là
sóng mũi vừa vặn. Đôi mắt đa t́nh, với hàng long mi dài cong, chớp
chớp mỗi khi nh́n cô nàng nào th́ không khác ǵ diễn viên Quỳnh
Thanh Trà trong phim Loan Mắt Nhung. Cộng vào đó là hàm râu quai nón,
mái tóc dài càng nổi bậc tính nam trong con người của Y Mơ. Mỗi lần
ra đường, lúc nào cũng bộ comle áo trắng, quần Jean và đôi giầy mọi.
Có khi trên vai khoác cây đàn ghi-ta trông như nghệ sĩ đang chơi
trong một ban nhạc nổi tiếng nào đó. Mà thực tế Y Mơ chơi đàn ghi-ta
khá điêu luyện. Chỉ cần nh́n qua bản nhạc mới, là từng ngón tay đă
lướt trên phím đàn, với cung bậc theo nốt nhạc, đưa người nghe đi
vào ca khúc trọn vẹn. Sở dĩ tôi biết chơi đàn ghi-ta phần lớn nhờ
vào hướng dẫn tận t́nh của Y Mơ.
Khá điển trai nhưng trong t́nh
cảm phải nói Y Mơ rất chung thủy. Lần đó vào mùa lễ Giáng sinh, nhà
thờ được trang hoàng rực rỡ màu sắc. Ánh đèn nhấp nháy bên hang đá
Bêlem. Chúa hài đồng được đặt trên máng cỏ trong tiết trời giá buốt.
Xa đó là những chú lừa và đoàn người. Từ trên bầu trời cao với những
ngôi sao lấp lánh trong màn đêm. Tạo cho không gian đêm lễ Giáng
sinh vừa long trọng vừa tưng bừng hơn cả ngày Hội. Nên những người
dạo chơi xem lễ cảm thấy ấm ḷng. Và cũng chính đêm đó, chàng Y Mơ
quen biết với cô gái Bắc kỳ nho nhỏ, có tên đóa hồng nhung. Năm đó
Hồng Nhung chỉ mới bước vào tuổi mười sáu trăng tṛn. Chưa một lần
biết yêu chàng trai nào trong xóm.
Nhà Hồng Nhung nằm ở khu nhà
thờ. Từ con đường đất đầu ngơ có đồn quân cảnh đóng, đi vào khoảng
trên 500m, phía tay phải. Trước nhà có những cây g̣n cao vút. Có lẽ
do gia đ́nh Hồng Nhung sống theo nề nếp của người theo đạo Thiên
chúa, nên mọi lễ giáo trong gia đ́nh đều phải ǵn giữ một cách
nghiêm túc. Hồng Nhung có người anh trai đang phục vụ trong quân
trường Biệt động quân. Từ lúc biết giữa cô em gái ḿnh có t́nh cảm
với Y Mơ, th́ ra sức cấm đoán. Cứ mỗi lần thấy cô em vắng nhà là t́m
đến căn nhà của Y Mơ để vừa dằn mặt, vừa đưa cô em ḿnh về nhà. Sự
quyết liệt này có lúc người anh trai c̣n dọa đến sử dụng vũ khí để
ḥng ngăn cản mối t́nh này sớm chấm dứt. Bởi trong suy nghĩ không
riêng ǵ người anh trai, mà cả người quen biết trong xóm cũng bàn ra,
khi biết gia đ́nh Y Mơ là người dân tộc, có cuộc sống không phù hợp.
Nhất là lúc đó Y Mơ lại không có nghề nghiệp. Tuy vậy mặc dù dùng
mọi biện pháp, mối t́nh giữa Y Mơ và cô Hồng Nhung ngày càng khắng
khít.
Nhiều lần ghé thăm Y Mơ tại
căn nhà tranh, nhưng chưa lần nào tôi được tiếp kiến thân sinh của Y
Mơ để xem cuộc sống trong gia đ́nh như thế nào. Y Mơ có người em
trai duy nhất. Tuổi chỉ mới lên mười, nhưng khổ nỗi có bệnh mộng du.
Theo lời kể của Y Mơ, có hôm giữa khuya, người em trai tự động mở
cửa đi ra ngoài sân chơi một chập rồi tự động lên giường ngủ. Sáng
hỏi đêm qua đi đâu, làm ǵ đều bảo em ngủ chứ có đi đâu mà anh hỏi.
Chính v́ biết người em trai mắc căn bệnh này, nên đêm nào đến giờ đi
ngủ cũng nhắc nhở em trai nằm phía trong cho chắc.
Thường Hồng Nhung ghé lại nhà
Y Mơ vào giấc sáng hoặc trưa, v́ đấy là lúc người anh trai đi làm.
Theo Hồng Nhung cho biết, sở dĩ có t́nh cảm sâu đậm với Y Mơ là v́
thích cái tài nghệ sĩ. Mỗi lần bên nhau là đàn ca say sưa. Nấu ăn
xong nghỉ ngơi rồi xuống suối tắm mát. Trao cho nhau nụ hôn nồng
thắm, chứ chưa hề đi quá mức giới hạn cho phép. Chính cái cách trong
sáng ấy mà Hồng Nhung càng tin tưởng ở t́nh yêu của chàng Y Mơ si
t́nh. Mặc dù căn nhà của Y Mơ ở cách xa khu dân cư người kinh, nhưng
mọi sinh hoạt không buông thả.
Mối t́nh Y Mơ và Hồng Nhung
kéo dài đến ngày 30/4/75 th́ mọi chuyện không c̣n ai biết đến giữa
hai người có nên vợ chồng. Hay v́ một lư do nào đó vô t́nh tách họ
ra. Bởi lúc hỗn loạn trong chiến tranh gần kết thúc, th́ gia đ́nh
Hồng Nhung chắc chắn phải rời bỏ vùng đất Dục Mỹ ra đi. Nên sau gần
40 năm tôi có dịp trở lại nơi đây và hỏi thăm những người bạn xưa
vẫn c̣n ở lại, chọn làm quê hương thứ hai. Tất cả mọi người đều biết
về mối t́nh chàng Y Mơ và cô Hồng Nhung thuở đó. Nhưng sau cái ngày
định mệnh ấy, th́ chẳng c̣n ai bắt gặp hoặc biết hai người đang sống
ở phương trời nào. Chỉ hy vọng mối t́nh đẹp ấy cứ sống măi trong
ḷng hai người. Cho dù sự cách biệt đó có chia rẽ đến đâu chăng nữa,
hai tâm hồn vẫn quấn quưt bên nhau như h́nh với bóng.
Cao
Hoài Trí
4/11/2021
|