Trang Thơ và Truyện của Bạch Liên               |                 www.ninh-hoa.com

Nguyễn Thị Bạch Liên

Bút hiệu:
BẠCH LIÊN, TÚY BẠCH

 

Cựu học trỏ trường
Nữ Trung học Gia Long


 
Hiện định cư tại
Nam Cali, Mỹ Quốc 


 

 

 

 


 

 

 

 

Trên freeway xe cộ nối đuôi nhau lăn ḅ v́ là ngày hai mươi bốn. Tất cả các chợ và cửa hàng đều vội vă đóng cửa sớm để nhân viên về nhà cho kịp trước giờ chuông giáo đường ngân nga đỗ, mừng ngày Chúa sinh ra đời.

 

Nhiều người có niềm vui đi chợ vào giờ phút cuối trước khi cửa hàng đóng cửa với hy vọng mua được hàng với giá phải chăng.Trên màn ảnh tivi trong phần tin tức, đang tŕnh chiếu vài giây, cuộc phỏng vấn chớp nhoáng những khách hàng đi mua sắm muộn màng. Ai cũng vui vẻ v́ mua được món đồ chơi cho con ḿnh mà mấy ngày trước họ không có khả năng mua với giá b́nh thường.

 

Nhà tôi ở gần Costco nên tôi thích loanh quanh ḷng ṿng đi vào Costco mua sắm tất cả những mặt hàng mà tôi cần. Băi đậu xe chật kín mặc dù khoảng sân dành cho khách hàng của Costco thật rộng lớn. Thiên hạ đông vui v́ đối với người dân Hiệp Chủng Quốc, ngày Giáng Sinh c̣n lớn hơn, trịnh trọng hơn ngày đầu năm mới, một tây tháng giêng, năm hai ngàn mười hai. Nh́n ngắm ḍng người xôn xao đến và đi mà ḷng ḿnh cũng vui lây.

 

Sáng nay là ngày hai mươi lăm. Ngoài đường th́ khác hẳn hôm qua. Xe cộ chắc vẫn c̣n nằm im ngái-ngủ trong garage v́ chủ nhân biếng lười, mải-mê nằm nướng cho thỏa thích v́ ngày này, hầu như mọi sinh hoạt đều ngưng đọng để người dân tận hưởng không khí đầm ấm nhất của một năm dài, sau một đêm ăn uống xum vầy của buổi họp mặt gia đ́nh và bạn bè. Trên freeway, lượng xe lác-đác, chỉ c̣n khoảng năm mươi phần trăm so với ngày thường.

 

Con đường trong khu nhà tôi ở th́ lặng im, không một chiếc xe chạy qua th́ bóng người lại càng không có.Tiếng chim ríu-rít ca hót trên cành cây bên hiên nhà như réo gọi tôi hăy vén màn cửa sổ nh́n ra ngoài để thấy cái tĩnh-lặng của khu phố núi, được vạt nắng buông lơi những sợi nắng vàng nồng ấm. Trên mặt đường những vệt nắng tỏa lan từ ngọn núi chập chùng sau nhà, khe-khẽ xuyên qua nhánh cây, xuyên qua khoảng trống giữa những căn nhà, đang vẽ vời một bức tranh tuyệt sắc.

 

Những mái nhà ngói đỏ lặng im, ôm tṛn sườn đồi ngủ say trong cái nắng chan ḥa hạnh-phúc của ngày hai mươi lăm Giáng Sinh.

 

Ngày mai là hai mươi sáu. Ngày mở quà theo truyền thống mà nhóc con đang mong đợi v́ bồn chồn chờ xem, coi Ông Già Noel đă đặt món đồ chơi nào cho ḿnh dưới chân cây thông lung linh ánh đèn chớp tắt. Lũ nhóc con thấp thỏm tự hỏi:” Không biết Ông Già Noel có hiểu ḿnh thích món ǵ không đây…? ”

 

 

 

Trẻ con lúc nào cũng có ư nghĩ ngây ngô và dễ thương nhất trên đời. Chúng ta đă trải qua một thời vàng son của tuổi dại nên chắc hẳn, chúng ta có thể đoán được phần nào niềm vui của con ḿnh.

 

Hy vọng, cuộc đời sẽ tươi đẹp măi cho những thân cây biết đi có được những giây phút b́nh yên trong đời. Và, ngày nào cũng là ngày êm đềm nhất như hôm nay. Đó là ngày Giáng Sinh tuyệt vời!

 

Kính Chúc Quí Vị có được tháng ngày yên vui!

 

 

                                

 

 

Bạch Liên

 

 

 

 

 

 

 

Trang Thơ và Truyện của Bạch Liên             |                 www.ninh-hoa.com